Thông tin truyện: Đến Khi Không Còn Chỗ Cho Sự Ngây Thơ
Tiêu đềĐến Khi Không Còn Chỗ Cho Sự Ngây Thơ
Mô tảNgười giúp việc năn nỉ tôi xin cho con gái bà ấy vào học trường quý tộc của tôi.   Tôi đồng ý, nhưng cô gái này vừa đến đã tự tạo cho mình một hình tượng người đẹp ngốc nghếch.   Trong giờ thể dục, cô ta cố tình ném tất cả đồng phục thể thao của mọi người vào thùng rác, chỉ để lại một mình cô ta mặc váy ngắn thể thao.   Hôm đó có ba bạn cùng lớp bị bong gân mắt cá chân, nhưng cô ta lại bĩu môi: "Ôi, đều tại tôi ngốc quá, vô tình làm hỏng việc rồi."   Sau đó, trong cuộc thi vẽ tranh, cô ta bôi dầu lên mặt sau bức tranh của mình rồi úp lên tác phẩm của tôi, khiến tác phẩm của tôi bị hỏng.   Nhưng cô ta vẫn khóc lóc: "Tôi cũng không biết sẽ như vậy mà! Ghét ghét, đầu óc ngốc nghếch!"   Cho đến khi cô ta giả vờ vô tình dùng đá đập phá xe máy của kẻ đầu gấu trong trường, rồi đi xe đạp hỏi hắn có muốn ngồi sau xe cô ta để cô ta chở về nhà không.   Kẻ đầu gấu cười lạnh: "Bồi thường ba triệu hay ba năm tù, tự chọn đi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem15,121
Số chương6
Thể loạiNgôn Tình, Nữ Cường, Vả Mặt, Hiện Đại, Hào Môn Thế Gia, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Thanh Xuân Vườn Trường, Gia Đình, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 101.2/4/20251,0010
Chương 202.2/4/20256520
Chương 303.2/4/20255020
Chương 404.2/4/20253780
Chương 505.2/4/20255410
Chương 606. Hoàn2/4/20257910
Đến Khi Không Còn Chỗ Cho Sự Ngây Thơ

Đến Khi Không Còn Chỗ Cho Sự Ngây Thơ

Mô tả

Người giúp việc năn nỉ tôi xin cho con gái bà ấy vào học trường quý tộc của tôi.

Tôi đồng ý, nhưng cô gái này vừa đến đã tự tạo cho mình một hình tượng người đẹp ngốc nghếch.

Trong giờ thể dục, cô ta cố tình ném tất cả đồng phục thể thao của mọi người vào thùng rác, chỉ để lại một mình cô ta mặc váy ngắn thể thao.

Hôm đó có ba bạn cùng lớp bị bong gân mắt cá chân, nhưng cô ta lại bĩu môi: "Ôi, đều tại tôi ngốc quá, vô tình làm hỏng việc rồi."

Sau đó, trong cuộc thi vẽ tranh, cô ta bôi dầu lên mặt sau bức tranh của mình rồi úp lên tác phẩm của tôi, khiến tác phẩm của tôi bị hỏng.

Nhưng cô ta vẫn khóc lóc: "Tôi cũng không biết sẽ như vậy mà! Ghét ghét, đầu óc ngốc nghếch!"

Cho đến khi cô ta giả vờ vô tình dùng đá đập phá xe máy của kẻ đầu gấu trong trường, rồi đi xe đạp hỏi hắn có muốn ngồi sau xe cô ta để cô ta chở về nhà không.

Kẻ đầu gấu cười lạnh: "Bồi thường ba triệu hay ba năm tù, tự chọn đi."