Thông tin truyện: Dỗ dành cô ấy
Tiêu đềDỗ dành cô ấy
Mô tảỞ bên cạnh Phó Hàn Thanh bảy năm, anh ta nói đã chán ngấy, bèn quay lưng đi tìm một cô gái trẻ trung hơn, đáng yêu hơn.     Lần này tôi không làm ầm ĩ, chỉ ném chiếc nhẫn đi và cắt phăng chiếc váy cưới vừa mới mua.     Nửa đêm, tôi lên máy bay rời khỏi Bắc Kinh.     Bạn bè của anh ta rủ nhau cá cược xem bao lâu thì tôi sẽ cúi đầu xin quay lại.     Phó Hàn Thanh lạnh nhạt nở nụ cười: "Không quá ba ngày, cô ấy sẽ khóc lóc quay về cầu xin tôi."     Nhưng ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua, tôi vẫn bặt vô âm tín.     Phó Hàn Thanh không thể ngồi yên nữa, lần đầu tiên chủ động gọi điện cho tôi: "Trần Hề, làm loạn đủ rồi thì quay về đi…"     Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông khác: "Phó tổng, dỗ dành con gái không thể để qua đêm, nếu không, giữa đường sẽ bị người khác nẫng tay trên đấy."     Đôi mắt Phó Hàn Thanh đỏ ngầu, nghiến răng: "Kêu Trần Hề nghe điện thoại!"     Thẩm Lương Châu cúi đầu hôn nhẹ lên trán tôi: "Không nghe được, cô ấy vẫn đang ngất xỉu, tôi phải hôn cô ấy tỉnh lại trước đã."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem29,040
Số chương17
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Ngược, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 012/4/20255190
Chương 2Chương 022/4/20259980
Chương 3Chương 032/4/20254410
Chương 4Chương 042/4/2025260
Chương 5Chương 052/4/20258960
Chương 6Chương 062/4/20257690
Chương 7Chương 072/4/20255500
Chương 8Chương 082/4/20255140
Chương 9Chương 092/4/20257950
Chương 10Chương 102/4/20257440
Chương 11Chương 112/4/20254840
Chương 12Chương 122/4/20258330
Chương 13Chương 132/4/20257030
Chương 14Chương 142/4/20255110
Chương 15Chương 152/4/20257080
Chương 16Chương 162/4/20257620
Chương 17Chương 172/4/20257880
Dỗ dành cô ấy

Dỗ dành cô ấy

Dỗ dành cô ấy
29040
Lượt xem
17
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:07 02/04/2025

Mô tả

Ở bên cạnh Phó Hàn Thanh bảy năm, anh ta nói đã chán ngấy, bèn quay lưng đi tìm một cô gái trẻ trung hơn, đáng yêu hơn.  

Lần này tôi không làm ầm ĩ, chỉ ném chiếc nhẫn đi và cắt phăng chiếc váy cưới vừa mới mua.  

Nửa đêm, tôi lên máy bay rời khỏi Bắc Kinh.  

Bạn bè của anh ta rủ nhau cá cược xem bao lâu thì tôi sẽ cúi đầu xin quay lại.  

Phó Hàn Thanh lạnh nhạt nở nụ cười: "Không quá ba ngày, cô ấy sẽ khóc lóc quay về cầu xin tôi."  

Nhưng ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua, tôi vẫn bặt vô âm tín.  

Phó Hàn Thanh không thể ngồi yên nữa, lần đầu tiên chủ động gọi điện cho tôi: "Trần Hề, làm loạn đủ rồi thì quay về đi…"  

Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông khác: "Phó tổng, dỗ dành con gái không thể để qua đêm, nếu không, giữa đường sẽ bị người khác nẫng tay trên đấy."  

Đôi mắt Phó Hàn Thanh đỏ ngầu, nghiến răng: "Kêu Trần Hề nghe điện thoại!"  

Thẩm Lương Châu cúi đầu hôn nhẹ lên trán tôi: "Không nghe được, cô ấy vẫn đang ngất xỉu, tôi phải hôn cô ấy tỉnh lại trước đã."