Tiêu đề | Dỗ dành cô ấy |
---|---|
Mô tả | Ở bên cạnh Phó Hàn Thanh bảy năm, anh ta nói đã chán ngấy, bèn quay lưng đi tìm một cô gái trẻ trung hơn, đáng yêu hơn. Lần này tôi không làm ầm ĩ, chỉ ném chiếc nhẫn đi và cắt phăng chiếc váy cưới vừa mới mua. Nửa đêm, tôi lên máy bay rời khỏi Bắc Kinh. Bạn bè của anh ta rủ nhau cá cược xem bao lâu thì tôi sẽ cúi đầu xin quay lại. Phó Hàn Thanh lạnh nhạt nở nụ cười: "Không quá ba ngày, cô ấy sẽ khóc lóc quay về cầu xin tôi." Nhưng ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua, tôi vẫn bặt vô âm tín. Phó Hàn Thanh không thể ngồi yên nữa, lần đầu tiên chủ động gọi điện cho tôi: "Trần Hề, làm loạn đủ rồi thì quay về đi…" Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông khác: "Phó tổng, dỗ dành con gái không thể để qua đêm, nếu không, giữa đường sẽ bị người khác nẫng tay trên đấy." Đôi mắt Phó Hàn Thanh đỏ ngầu, nghiến răng: "Kêu Trần Hề nghe điện thoại!" Thẩm Lương Châu cúi đầu hôn nhẹ lên trán tôi: "Không nghe được, cô ấy vẫn đang ngất xỉu, tôi phải hôn cô ấy tỉnh lại trước đã." |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 29,040 |
Số chương | 17 |
Thể loại | Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Ngược, Ngọt |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 01 | 2/4/2025 | 519 | 0 |
Chương 2 | Chương 02 | 2/4/2025 | 998 | 0 |
Chương 3 | Chương 03 | 2/4/2025 | 441 | 0 |
Chương 4 | Chương 04 | 2/4/2025 | 26 | 0 |
Chương 5 | Chương 05 | 2/4/2025 | 896 | 0 |
Chương 6 | Chương 06 | 2/4/2025 | 769 | 0 |
Chương 7 | Chương 07 | 2/4/2025 | 550 | 0 |
Chương 8 | Chương 08 | 2/4/2025 | 514 | 0 |
Chương 9 | Chương 09 | 2/4/2025 | 795 | 0 |
Chương 10 | Chương 10 | 2/4/2025 | 744 | 0 |
Chương 11 | Chương 11 | 2/4/2025 | 484 | 0 |
Chương 12 | Chương 12 | 2/4/2025 | 833 | 0 |
Chương 13 | Chương 13 | 2/4/2025 | 703 | 0 |
Chương 14 | Chương 14 | 2/4/2025 | 511 | 0 |
Chương 15 | Chương 15 | 2/4/2025 | 708 | 0 |
Chương 16 | Chương 16 | 2/4/2025 | 762 | 0 |
Chương 17 | Chương 17 | 2/4/2025 | 788 | 0 |

Dỗ dành cô ấy
Mô tả
Ở bên cạnh Phó Hàn Thanh bảy năm, anh ta nói đã chán ngấy, bèn quay lưng đi tìm một cô gái trẻ trung hơn, đáng yêu hơn.
Lần này tôi không làm ầm ĩ, chỉ ném chiếc nhẫn đi và cắt phăng chiếc váy cưới vừa mới mua.
Nửa đêm, tôi lên máy bay rời khỏi Bắc Kinh.
Bạn bè của anh ta rủ nhau cá cược xem bao lâu thì tôi sẽ cúi đầu xin quay lại.
Phó Hàn Thanh lạnh nhạt nở nụ cười: "Không quá ba ngày, cô ấy sẽ khóc lóc quay về cầu xin tôi."
Nhưng ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua, tôi vẫn bặt vô âm tín.
Phó Hàn Thanh không thể ngồi yên nữa, lần đầu tiên chủ động gọi điện cho tôi: "Trần Hề, làm loạn đủ rồi thì quay về đi…"
Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông khác: "Phó tổng, dỗ dành con gái không thể để qua đêm, nếu không, giữa đường sẽ bị người khác nẫng tay trên đấy."
Đôi mắt Phó Hàn Thanh đỏ ngầu, nghiến răng: "Kêu Trần Hề nghe điện thoại!"
Thẩm Lương Châu cúi đầu hôn nhẹ lên trán tôi: "Không nghe được, cô ấy vẫn đang ngất xỉu, tôi phải hôn cô ấy tỉnh lại trước đã."