Thông tin truyện: Đoạt Thê
Tiêu đềĐoạt Thê
Mô tảPhu quân của ta là một kẻ ngốc.   Vì một nữ nhân chốn thanh lâu, hắn muốn cùng ta hòa ly.   Mẹ chồng phạt hắn quỳ trong từ đường và tuyên bố, trừ phi hắn dám lên núi đao, xuống biển lửa, nếu còn sống trở về, bà mới đồng ý.   Không ngờ kẻ ngốc này thật sự đi.   Hắn chân trần bước trên đường lửa than, lòng bàn chân bị nướng cháy đen.   Sau đó, hắn gọi một đám gia nhân đến, tay cầm dao nhọn.   Hắn lệnh họ cứ từng nhát, từng nhát mà chém lên người hắn.   Như thế này thì làm sao mà sống được chứ.   Ta lao ra ngăn cản bọn họ, khóc lóc quỳ trước mặt bà bà:   "Là con muốn hòa ly, không liên quan gì đến Lục Hoài An."   Ta ký vào thư hòa ly, lòng nghĩ sau khi về nhà mình sẽ được ăn bánh giòn mẫu thân làm mỗi ngày mà vui mừng khôn xiết.   Nhưng Lục Hoài An lại ngốc thêm lần nữa.   Hắn cầm tờ hòa ly thư chỉ có dấu tay của ta, đến phủ Tướng quân.   Mỉm cười hỏi ta: "Nương tử ở nhà nhạc phụ đã đủ chưa?"   "Nếu đủ rồi thì cùng ta trở về."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem40,762
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252110
Chương 2Chương 22/4/20252800
Chương 3Chương 32/4/20259470
Chương 4Chương 42/4/20259820
Chương 5Chương 52/4/2025170
Chương 6Chương 62/4/20251650
Chương 7Chương 72/4/20251220
Chương 8Chương 82/4/20252210
Chương 9Chương 9: Ngoại truyện về Lục Hoài An2/4/20258170
Đoạt Thê

Đoạt Thê

Đoạt Thê
40762
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:07 02/04/2025

Mô tả

Phu quân của ta là một kẻ ngốc.

Vì một nữ nhân chốn thanh lâu, hắn muốn cùng ta hòa ly.

Mẹ chồng phạt hắn quỳ trong từ đường và tuyên bố, trừ phi hắn dám lên núi đao, xuống biển lửa, nếu còn sống trở về, bà mới đồng ý.

Không ngờ kẻ ngốc này thật sự đi.

Hắn chân trần bước trên đường lửa than, lòng bàn chân bị nướng cháy đen.

Sau đó, hắn gọi một đám gia nhân đến, tay cầm dao nhọn.

Hắn lệnh họ cứ từng nhát, từng nhát mà chém lên người hắn.

Như thế này thì làm sao mà sống được chứ.

Ta lao ra ngăn cản bọn họ, khóc lóc quỳ trước mặt bà bà:

"Là con muốn hòa ly, không liên quan gì đến Lục Hoài An."

Ta ký vào thư hòa ly, lòng nghĩ sau khi về nhà mình sẽ được ăn bánh giòn mẫu thân làm mỗi ngày mà vui mừng khôn xiết.

Nhưng Lục Hoài An lại ngốc thêm lần nữa.

Hắn cầm tờ hòa ly thư chỉ có dấu tay của ta, đến phủ Tướng quân.

Mỉm cười hỏi ta: "Nương tử ở nhà nhạc phụ đã đủ chưa?"

"Nếu đủ rồi thì cùng ta trở về."