Thông tin truyện: ĐỘNG LÒNG
Tiêu đềĐỘNG LÒNG
Mô tảTôi thích Cố Thanh Hoài từ năm mười tám tuổi đến năm hai mươi hai tuổi.    Những năm đó, thú vui lớn nhất trong giới thượng lưu kinh thành là nhìn tôi theo đuổi anh, vì anh mà làm đủ chuyện ngốc nghếch.   Sau này, có người hỏi: "Nếu cậu không thích người ta, tại sao lại không dứt khoát từ chối?" Cố Thanh Hoài hờ hững cười một cái: "Giữ lại để giải sầu thôi mà."   Hình như từ ngày hôm đó, tình yêu mãnh liệt trong tôi bỗng nhiên rút cạn. Tôi không còn bám theo anh nữa, tháo sợi dây chuyền anh tặng, bản thân cũng dần trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Khi anh có tin đồn hẹn hò với người khác, tôi chỉ cười bỏ qua. Khi anh dẫn bạn gái mới đi dự tiệc, tôi cũng không còn ghen tuông làm ầm lên.   Sau này, anh nói rằng anh sẽ kết hôn, đích thân đưa thiệp mời cho tôi. Mọi người đều chờ tôi mất kiểm soát, chờ tôi hối hận. Người anh em thân nhất của anh ấy cũng tức giận hỏi tôi: "Em thật sự không đi tìm anh ấy sao?" Tôi nhíu mày, giọng nói run rẩy, đứt đoạn: "Trần Tiễn Châu, trước khi hỏi câu này, anh rời khỏi người tôi đã được không?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem28,512
Số chương7
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Đoản Văn, Sủng, Hào Môn Thế Gia, Chữa Lành, Ngọt, Gương Vỡ Lại Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251010
Chương 2Chương 22/4/20255530
Chương 3Chương 32/4/20254090
Chương 4Chương 42/4/20251530
Chương 5Chương 52/4/20259970
Chương 6Chương 62/4/20251520
Chương 7Chương 7 - Hết2/4/20251470
ĐỘNG LÒNG

ĐỘNG LÒNG

ĐỘNG LÒNG
28512
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:04 03/05/2025

Mô tả

Tôi thích Cố Thanh Hoài từ năm mười tám tuổi đến năm hai mươi hai tuổi. 

Những năm đó, thú vui lớn nhất trong giới thượng lưu kinh thành là nhìn tôi theo đuổi anh, vì anh mà làm đủ chuyện ngốc nghếch.

Sau này, có người hỏi: "Nếu cậu không thích người ta, tại sao lại không dứt khoát từ chối?"

Cố Thanh Hoài hờ hững cười một cái: "Giữ lại để giải sầu thôi mà."

Hình như từ ngày hôm đó, tình yêu mãnh liệt trong tôi bỗng nhiên rút cạn.

Tôi không còn bám theo anh nữa, tháo sợi dây chuyền anh tặng, bản thân cũng dần trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

Khi anh có tin đồn hẹn hò với người khác, tôi chỉ cười bỏ qua.

Khi anh dẫn bạn gái mới đi dự tiệc, tôi cũng không còn ghen tuông làm ầm lên.

Sau này, anh nói rằng anh sẽ kết hôn, đích thân đưa thiệp mời cho tôi.

Mọi người đều chờ tôi mất kiểm soát, chờ tôi hối hận.

Người anh em thân nhất của anh ấy cũng tức giận hỏi tôi: "Em thật sự không đi tìm anh ấy sao?"

Tôi nhíu mày, giọng nói run rẩy, đứt đoạn: "Trần Tiễn Châu, trước khi hỏi câu này, anh rời khỏi người tôi đã được không?"