Thông tin truyện: Du Vãn Mộ Thừa Ngôn
Tiêu đềDu Vãn Mộ Thừa Ngôn
Mô tảNăm ta bốn tuổi, thầy bói nói ta khắc cha mẹ.   Phụ mẫu liền đưa ta đến trang viên nơi thôn dã, suốt mười năm chẳng đoái hoài, chẳng hỏi sống c.h.ế.t.   Mười bốn tuổi, bị đón về phủ để xuất giá.   Tỷ tỷ cười rằng: "Đứa ngốc lấy người bệnh, quả thật là trời sinh một đôi."   Phụ mẫu bảo: "Nếu chẳng phải hôn sự này không thể lui, tỷ tỷ ngươi sắp được gả vào nhà quyền quý, thì ngươi ngay cả việc xách giày cho người ta cũng không xứng."   "Con gái gả đi như bát nước hắt ra, từ nay về sau có chuyện hay không có chuyện cũng chớ quay về."   Chỉ có chàng, nắm lấy tay ta, dạy ta viết tên của chính mình.   Viết rằng: [Nữ tử cũng nên tự trọng tự ái, không ngừng tự cường, phấn đấu tiến lên.]
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem11,438
Số chương30
Thể loạiCổ Đại, Gia Đấu, HE, Sủng, Chữa Lành, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 118/9/20254510
Chương 2Chương 218/9/20254540
Chương 3Chương 318/9/20254040
Chương 4Chương 418/9/20254200
Chương 5Chương 518/9/20254400
Chương 6Chương 618/9/20254350
Chương 7Chương 718/9/20254060
Chương 8Chương 818/9/20254250
Chương 9Chương 918/9/20254150
Chương 10Chương 1018/9/20254090
Chương 11Chương 1118/9/20253650
Chương 12Chương 1218/9/20253690
Chương 13Chương 1318/9/20253610
Chương 14Chương 1418/9/20253500
Chương 15Chương 1518/9/20253590
Chương 16Chương 1618/9/20253400
Chương 17Chương 1718/9/20253480
Chương 18Chương 1818/9/20253550
Chương 19Chương 1918/9/20253410
Chương 20Chương 2018/9/20253630
Chương 21Chương 2118/9/20253720
Chương 22Chương 2218/9/20253680
Chương 23Chương 2318/9/20253570
Chương 24Chương 2418/9/20253500
Chương 25Chương 2518/9/20253580
Chương 26Chương 2618/9/20253380
Chương 27Chương 2718/9/20253280
Chương 28Chương 2818/9/20253840
Chương 29Chương 2918/9/20253820
Chương 30Chương 30 - hoàn18/9/20254020
Du Vãn Mộ Thừa Ngôn

Du Vãn Mộ Thừa Ngôn

Du Vãn Mộ Thừa Ngôn
11438
Lượt xem
30
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
13:39 18/09/2025

Mô tả

Năm ta bốn tuổi, thầy bói nói ta khắc cha mẹ.

Phụ mẫu liền đưa ta đến trang viên nơi thôn dã, suốt mười năm chẳng đoái hoài, chẳng hỏi sống c.h.ế.t.

Mười bốn tuổi, bị đón về phủ để xuất giá.

Tỷ tỷ cười rằng: "Đứa ngốc lấy người bệnh, quả thật là trời sinh một đôi."

Phụ mẫu bảo: "Nếu chẳng phải hôn sự này không thể lui, tỷ tỷ ngươi sắp được gả vào nhà quyền quý, thì ngươi ngay cả việc xách giày cho người ta cũng không xứng."

"Con gái gả đi như bát nước hắt ra, từ nay về sau có chuyện hay không có chuyện cũng chớ quay về."

Chỉ có chàng, nắm lấy tay ta, dạy ta viết tên của chính mình.

Viết rằng: [Nữ tử cũng nên tự trọng tự ái, không ngừng tự cường, phấn đấu tiến lên.]