Thông tin truyện: Đừng Nhân Danh Người Tốt
Tiêu đềĐừng Nhân Danh Người Tốt
Mô tảBố tôi cơ thể có khiếm khuyết, không kiếm được tiền nhưng vẫn tốt bụng cưu mang mẹ tôi về. Để nuôi lớn tôi và em trai, ông ấy đi sớm về khuya, ngày đêm vất vả. Bà nội ngày ngày nhắc nhở bên tai tôi: “Phán Đệ, cháu lớn lên không được quên ơn bố, ông ấy khó khăn lắm mới nuôi nấng các cháu lớn khôn, nếu như cháu lớn lên mà không hiếu thảo với ông ấy, sẽ bị trời đánh đấy.” Những người hàng xóm xung quanh cũng đều nói bố tôi thật thà, chăm chỉ và đáng tin cậy. Con cái nhà nghèo biết lo liệu việc nhà, từ nhỏ tôi đã biết bố không dễ dàng gì, vì vậy từ năm tám tuổi tôi đã bắt đầu giặt giũ, nấu cơm, cho lợn ăn. Em trai tôi cũng biết đi nhặt vỏ chai nước khoáng để phụ giúp gia đình. Chỉ có mẹ tôi là không hiểu điều gì cả, chẳng kiếm tiền mà chỉ biết chạy lung tung, ánh mắt nhìn về phía bố đầy căm phẫn và oán hận. Bố tôi tốt bụng nhận bà ấy về, cuối cùng lại nuôi ra thù hận sao?
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,667
Số chương10
Thể loạiBáo Thù, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20254250
Chương 2Chương 217/4/20253580
Chương 3Chương 317/4/20253690
Chương 4Chương 417/4/20253610
Chương 5Chương 517/4/20253470
Chương 6Chương 617/4/20253600
Chương 7Chương 717/4/20253340
Chương 8Chương 817/4/20253470
Chương 9Chương 917/4/20253660
Chương 10(Hoàn)17/4/20254000
Đừng Nhân Danh Người Tốt

Đừng Nhân Danh Người Tốt

Đừng Nhân Danh Người Tốt
3667
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:17 14/05/2023

Mô tả

Bố tôi cơ thể có khiếm khuyết, không kiếm được tiền nhưng vẫn tốt bụng cưu mang mẹ tôi về.

Để nuôi lớn tôi và em trai, ông ấy đi sớm về khuya, ngày đêm vất vả.

Bà nội ngày ngày nhắc nhở bên tai tôi: “Phán Đệ, cháu lớn lên không được quên ơn bố, ông ấy khó khăn lắm mới nuôi nấng các cháu lớn khôn, nếu như cháu lớn lên mà không hiếu thảo với ông ấy, sẽ bị trời đánh đấy.”

Những người hàng xóm xung quanh cũng đều nói bố tôi thật thà, chăm chỉ và đáng tin cậy.

Con cái nhà nghèo biết lo liệu việc nhà, từ nhỏ tôi đã biết bố không dễ dàng gì, vì vậy từ năm tám tuổi tôi đã bắt đầu giặt giũ, nấu cơm, cho lợn ăn.

Em trai tôi cũng biết đi nhặt vỏ chai nước khoáng để phụ giúp gia đình.

Chỉ có mẹ tôi là không hiểu điều gì cả, chẳng kiếm tiền mà chỉ biết chạy lung tung, ánh mắt nhìn về phía bố đầy căm phẫn và oán hận.

Bố tôi tốt bụng nhận bà ấy về, cuối cùng lại nuôi ra thù hận sao?