Thông tin truyện: Em Vẫn Luôn Ở Đây, Chờ Anh
Tiêu đềEm Vẫn Luôn Ở Đây, Chờ Anh
Mô tảVăn án Người ta nói thanh xuân đẹp nhất là khi mình gặp đúng người… ở một nơi chẳng ai biết đến. Tôi gặp em bên bờ hồ vắng, nơi chỉ có tiếng gió và mùi thông non. Em ngồi vẽ trong im lặng, còn tôi thì ngồi cạnh em – lần đầu tiên mà không cần nói gì cũng thấy lòng mình yên ả. Em không thích điện thoại, không có mạng xã hội, chẳng chụp ảnh bao giờ. Em chỉ viết thư tay, vẽ những điều nhỏ nhặt, và cười rất dịu mỗi lần tôi nói: “Em thật khác với tất cả.” Mọi thứ giữa chúng tôi rất nhẹ nhàng. Không lời hứa hẹn. Không cần ồn ào. Mỗi chiều, em luôn chờ tôi ở đó – cùng với tách trà nguội và cuốn sổ ký họa còn dang dở. Em bảo: “Đừng trễ quá nhé. Em sợ trời lạnh.” Và thế là tôi cứ đến. Ngày này qua ngày khác. Vì em vẫn luôn ở đây, chờ tôi. ---
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem185
Số chương7
Thể loạiNgôn Tình, Kinh Dị, Linh Dị, OE, Hiện Đại, Đoản Văn, Chữa Lành, Ngọt, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1 – Gặp Nhau Trong Lặng Yên7/8/2025320
Chương 2Chương 2 – Như Chưa Từng Cô Đơn7/8/2025320
Chương 3Chương 3 – Vết Nứt Nhỏ Trong Mộng Mơ7/8/2025300
Chương 4Chương 4 – Cô Ấy Đã Chết7/8/2025370
Chương 5Chương 5 – Ký Ức Còn Ở Lại7/8/2025190
Chương 6Chương 6 – Chúng Ta Là Một Giấc Mơ Lặp Lại7/8/2025210
Chương 7Ngoại truyện – Nếu Có Kiếp Sau7/8/202530
Em Vẫn Luôn Ở Đây, Chờ Anh

Em Vẫn Luôn Ở Đây, Chờ Anh

Em Vẫn Luôn Ở Đây, Chờ Anh
185
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
05:21 07/08/2025

Mô tả

Văn án

Người ta nói thanh xuân đẹp nhất là khi mình gặp đúng người… ở một nơi chẳng ai biết đến.

Tôi gặp em bên bờ hồ vắng, nơi chỉ có tiếng gió và mùi thông non. Em ngồi vẽ trong im lặng, còn tôi thì ngồi cạnh em – lần đầu tiên mà không cần nói gì cũng thấy lòng mình yên ả.

Em không thích điện thoại, không có mạng xã hội, chẳng chụp ảnh bao giờ. Em chỉ viết thư tay, vẽ những điều nhỏ nhặt, và cười rất dịu mỗi lần tôi nói: “Em thật khác với tất cả.”

Mọi thứ giữa chúng tôi rất nhẹ nhàng. Không lời hứa hẹn. Không cần ồn ào.

Mỗi chiều, em luôn chờ tôi ở đó – cùng với tách trà nguội và cuốn sổ ký họa còn dang dở. Em bảo: “Đừng trễ quá nhé. Em sợ trời lạnh.”

Và thế là tôi cứ đến. Ngày này qua ngày khác. Vì em vẫn luôn ở đây, chờ tôi.

---