Thông tin truyện: Em Vẫn Yêu Anh
Tiêu đềEm Vẫn Yêu Anh
Mô tảĐêm khuya, tôi lén lút trốn sau cánh cửa nhà Đoạn Mộ Từ. Vừa thấy anh bước vào, tôi lập tức nhào tới như sói đói vồ mồi. Có lẽ do quá bất ngờ, gã đàn ông cao tận 1m85 ấy ngẩn người, bị tôi ép chặt vào góc tường. Không cho anh bất kỳ cơ hội nào để phản ứng, tôi vòng tay ôm lấy eo anh, nhón chân lên, hôn luôn không báo trước. Nói thì chậm, sự việc diễn ra thì cực nhanh—Đoạn Mộ Từ, cái tên đàn ông khốn nạn này, lại nghiêng đầu né tránh nụ hôn của tôi. Giọng anh lạnh lẽo đến mức có thể đóng băng mọi thứ: “Lê Thư, chính em là người đòi chia tay.” Tôi hít sâu một hơi, cố nuốt xuống cảm giác đau nhói trong tim. Vẫn mặt dày nở nụ cười, tôi ngọt ngào nói: “Đoạn đại nhân à, cho tiểu nữ một cơ hội nữa đi~ Em nhất định sẽ giành lại anh.” Đoạn Mộ Từ nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống tôi, khóe môi cong lên đầy mỉa mai: “Ồ? Tôi có tài cán gì để xứng với cô? Lê đại tiểu thư, thôi đi thì hơn. Cầu thì đi cầu, đường thì đi đường, đừng để tôi cản trở cô tìm người yêu tiếp theo.” Tốt lắm! Tốt lắm! Mới có mấy tuần không gặp, cái tên rùa đen nhà anh đã khiến tôi tức muốn đau tim chết ngay tại chỗ! Tôi nghiến răng ken két, trừng mắt gằn từng chữ: “Muốn chạy? Không có cửa đâu!”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem401
Số chương11
Thể loạiHiện Đại, Ngôn Tình, Ngược, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025520
Chương 2Chương 217/4/2025370
Chương 3Chương 317/4/2025370
Chương 4Chương 417/4/2025370
Chương 5Chương 517/4/2025400
Chương 6Chương 617/4/2025390
Chương 7Chương 717/4/2025400
Chương 8Chương 817/4/2025370
Chương 9Chương 917/4/2025350
Chương 10Chương 1017/4/2025350
Chương 11Chương 1117/4/2025300
Em Vẫn Yêu Anh

Em Vẫn Yêu Anh

Em Vẫn Yêu Anh
401
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:17 10/05/2023

Mô tả

Đêm khuya, tôi lén lút trốn sau cánh cửa nhà Đoạn Mộ Từ. Vừa thấy anh bước vào, tôi lập tức nhào tới như sói đói vồ mồi. Có lẽ do quá bất ngờ, gã đàn ông cao tận 1m85 ấy ngẩn người, bị tôi ép chặt vào góc tường.

Không cho anh bất kỳ cơ hội nào để phản ứng, tôi vòng tay ôm lấy eo anh, nhón chân lên, hôn luôn không báo trước.

Nói thì chậm, sự việc diễn ra thì cực nhanh—Đoạn Mộ Từ, cái tên đàn ông khốn nạn này, lại nghiêng đầu né tránh nụ hôn của tôi. Giọng anh lạnh lẽo đến mức có thể đóng băng mọi thứ:

“Lê Thư, chính em là người đòi chia tay.”

Tôi hít sâu một hơi, cố nuốt xuống cảm giác đau nhói trong tim. Vẫn mặt dày nở nụ cười, tôi ngọt ngào nói:

“Đoạn đại nhân à, cho tiểu nữ một cơ hội nữa đi~ Em nhất định sẽ giành lại anh.”

Đoạn Mộ Từ nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống tôi, khóe môi cong lên đầy mỉa mai:

“Ồ? Tôi có tài cán gì để xứng với cô? Lê đại tiểu thư, thôi đi thì hơn. Cầu thì đi cầu, đường thì đi đường, đừng để tôi cản trở cô tìm người yêu tiếp theo.”

Tốt lắm! Tốt lắm! Mới có mấy tuần không gặp, cái tên rùa đen nhà anh đã khiến tôi tức muốn đau tim chết ngay tại chỗ!

Tôi nghiến răng ken két, trừng mắt gằn từng chữ:

“Muốn chạy? Không có cửa đâu!”