Thông tin truyện: GIA PHU KIỀU NHƯỢC
Tiêu đềGIA PHU KIỀU NHƯỢC
Mô tảGiới thiệu: Nghe nói phu quân của ta bệnh tật quấn thân, người yêu kiều hơn hoa, hơi một tí là ho ra m-á-u. Cho đến một ngày, ta không cẩn thận bắt gặp hắn dễ dàng đánh bại thống lĩnh cấm quân. Ta nhướng mày: “Tay chân yếu đuối, dễ bị đẩy ngã đây à?” Hắn thu kiếm lại mà mặt không đổi sắc, ngay sau đó liền ho ra m-á-u. Ta: “...” Giở trò ăn vạ hả?! ----- Ta tên là Chu Giáp Giáp, là chữ Chu trong “Chu môn tửu nhục xú”* ấy. *Một câu thơ của Đỗ Phủ, dịch nghĩa là “Cửa son rượu thịt ôi” Người cũng như tên, cha ta là nhà giàu số một ở thành Cẩm Châu, vùng Cẩm Châu này chính là nơi giàu có nhất ngoại trừ kinh đô của cả Tề An Quốc này. Nhưng cố tình nhà chúng ta lại làm buôn bán, xếp hạng bét nhất trong hàng sĩ, nông, công, thương, quả thật là thấp kém đến nỗi chỉ còn lại tiền. Về phần hôn sự của ta, có diễn tả bằng một chữ “thảm” cũng không đủ. Nói cho chuẩn thì có lẽ là ba vị hôn phu chưa vào cửa của ta còn thảm hơn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem584
Số chương4
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, HE, Đoản Văn, Hài Hước, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251700
Chương 2Chương 22/4/20251510
Chương 3Chương 32/4/20251240
Chương 4Chương 4 - End2/4/20251390
GIA PHU KIỀU NHƯỢC

GIA PHU KIỀU NHƯỢC

GIA PHU KIỀU NHƯỢC
584
Lượt xem
4
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:09 02/04/2025

Mô tả

Giới thiệu:

Nghe nói phu quân của ta bệnh tật quấn thân, người yêu kiều hơn hoa, hơi một tí là ho ra m-á-u.

Cho đến một ngày, ta không cẩn thận bắt gặp hắn dễ dàng đánh bại thống lĩnh cấm quân.

Ta nhướng mày: “Tay chân yếu đuối, dễ bị đẩy ngã đây à?”

Hắn thu kiếm lại mà mặt không đổi sắc, ngay sau đó liền ho ra m-á-u.

Ta: “...”

Giở trò ăn vạ hả?!

-----

Ta tên là Chu Giáp Giáp, là chữ Chu trong “Chu môn tửu nhục xú”* ấy.

*Một câu thơ của Đỗ Phủ, dịch nghĩa là “Cửa son rượu thịt ôi”

Người cũng như tên, cha ta là nhà giàu số một ở thành Cẩm Châu, vùng Cẩm Châu này chính là nơi giàu có nhất ngoại trừ kinh đô của cả Tề An Quốc này.

Nhưng cố tình nhà chúng ta lại làm buôn bán, xếp hạng bét nhất trong hàng sĩ, nông, công, thương, quả thật là thấp kém đến nỗi chỉ còn lại tiền.

Về phần hôn sự của ta, có diễn tả bằng một chữ “thảm” cũng không đủ.

Nói cho chuẩn thì có lẽ là ba vị hôn phu chưa vào cửa của ta còn thảm hơn.