Thông tin truyện: GIANG VŨ PHI PHI
Tiêu đềGIANG VŨ PHI PHI
Mô tảTrong buổi họp lớp sau kỳ thi đại học, tôi đứng trước mặt cả lớp tỏ tình với Giang Việt.   Anh ấy còn không thèm ngẩng đầu, chỉ thản nhiên nói: “Bùi Tân Vũ, chúng ta không hợp.”   “Không sao, dù sao thì cũng là do mình chơi thua trò lắc xí ngầu thôi.” Tôi phất tay, ra vẻ không để tâm.   Bảy năm sau, lại là một buổi họp lớp.   Bạn bè năm xưa thấy tôi và Giang Việt cùng đến, họ tò mò hỏi quan hệ giữa chúng tôi là gì.   Tôi thản nhiên, giọng điệu bình tĩnh đến mức không thể bình tĩnh hơn: “Anh ấy là sếp của tôi.”   Nghe vậy, tất cả mọi người đều rất thất vọng.   Lúc này, Giang Việt lạnh lùng lên tiếng: “Nhắc em một câu, chúng ta đã kết hôn rồi.”   Anh nghiêng đầu nhìn tôi, chậm rãi cất lên từng chữ từng câu: “Giang, phu, nhân.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem7,416
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Vô Tri, HE, Đoản Văn, Thanh Xuân Vườn Trường, Chữa Lành, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252190
Chương 2Chương 22/4/20251370
Chương 3Chương 32/4/20257400
Chương 4Chương 42/4/20258030
Chương 5Chương 52/4/20257320
Chương 6Chương 62/4/20257380
Chương 7Chương 72/4/20258890
Chương 8Chương 8 + Ngoại truyện2/4/20251580
GIANG VŨ PHI PHI

GIANG VŨ PHI PHI

GIANG VŨ PHI PHI
7416
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
09:44 20/05/2025

Mô tả

Trong buổi họp lớp sau kỳ thi đại học, tôi đứng trước mặt cả lớp tỏ tình với Giang Việt.

Anh ấy còn không thèm ngẩng đầu, chỉ thản nhiên nói:

“Bùi Tân Vũ, chúng ta không hợp.”

“Không sao, dù sao thì cũng là do mình chơi thua trò lắc xí ngầu thôi.”

Tôi phất tay, ra vẻ không để tâm.

Bảy năm sau, lại là một buổi họp lớp.

Bạn bè năm xưa thấy tôi và Giang Việt cùng đến, họ tò mò hỏi quan hệ giữa chúng tôi là gì.

Tôi thản nhiên, giọng điệu bình tĩnh đến mức không thể bình tĩnh hơn:

“Anh ấy là sếp của tôi.”

Nghe vậy, tất cả mọi người đều rất thất vọng.

Lúc này, Giang Việt lạnh lùng lên tiếng:

“Nhắc em một câu, chúng ta đã kết hôn rồi.”

Anh nghiêng đầu nhìn tôi, chậm rãi cất lên từng chữ từng câu:

“Giang, phu, nhân.”