Mẹ ruột ta là một người thiếp hèn mọn, tự cam chịu phận thấp kém.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đích mẫu may áo mới cho ta, bà ta nói ta không xứng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đích tỷ dạy ta đọc sách viết chữ, bà ta thay ta từ chối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí phụ thân nói chuyện hôn sự cho ta, bà ta cũng bảo ta không xứng làm chính thê nhà cao cửa rộng, chỉ đáng làm thiếp mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này, gia đình gặp biến cố, bà ta nói là để lo lót quan hệ, đem ta dâng cho một lão thái giám để hắn giày xéo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nhà cửa khấm khá trở lại, bà ta nghiễm nhiên trở thành công thần của cả gia tộc, hưởng thụ vinh hoa phú quý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ca ca muốn đón ta về, bà ta lại ghét bỏ ta thanh danh ô uế, một gói thạch tín đã độc c.h.ế.t ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sống lại lần nữa, bà ta vẫn lải nhải bên tai: “Con ơi, chỉ tại số mình khổ, ráng chịu đựng rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lắc đầu, mặc kệ đích mẫu nắm tay dắt đi: “Di nương thích chịu khổ thì cứ chịu thêm đi, con xin đi hưởng phúc trước đây.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương 1Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mở mắt ra lần nữa, ta vừa vặn nghe thấy mẹ ruột khép nép trả lời đích tỷ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhị tiểu thư nhà ta thân phận thứ nữ, sao dám sánh với Đại tiểu thư, chuyện đọc sách viết chữ, đâu phải thứ con bé đó dám mơ tưởng?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đích tỷ đến chỗ mẹ ta để hỏi về cách thêu thùa, thấy ta đang hí hoáy viết vẽ vào một quyển sách cũ lượm được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Liền tốt bụng nói, mỗi sáng tỷ có thể dành ra một canh giờ để dạy ta đọc sách viết chữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đích tỷ chẳng để tâm đến lời mẹ ta nói, chỉ mỉm cười hỏi ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Yên Vân, muội có muốn cùng tỷ tỷ đọc sách không? Muội cứ nói thật lòng mình muốn hay không, chuyện khác không cần muội lo.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, vốn quen với việc phải khúm núm nghe lời, ta nhìn đích tỷ xinh đẹp như tiên nữ, tự ti trong lòng trỗi dậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóe mắt lại liếc thấy mẹ ruột đang cắn môi lắc đầu với ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là ta đành trái lòng từ chối đích tỷ, bỏ lỡ cơ hội tốt, đến c.h.ế.t vẫn mù chữ, trở thành nỗi tiếc hận cả đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần này, ánh mắt ta kiên định, không còn chút do dự nào nữa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đại tỷ, Vân Nhi vẫn luôn khát khao được đọc sách, nguyện mỗi ngày đến chỗ tỷ tỷ thỉnh giáo, đa tạ tỷ tỷ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời còn chưa dứt, mẹ ruột đã túm lấy tay áo ta: “Vân Nhi! Con gái con đứa rảnh rỗi thì học chút nữ công thêu thùa là được rồi, đọc sách làm gì! Lại còn dám ngày ngày quấy rầy Đại tiểu thư!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lạnh lùng gạt tay bà ta ra, cố ý nói: “Di nương yên tâm, mấy cái túi thơm khăn tay phải làm mỗi ngày, con gái thức trắng đêm cũng làm cho xong, nhất định sẽ không chậm trễ chuyện nạp thiếp của cữu cữu vào tháng sau đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi mắt vốn đã to tròn có thần của đích tỷ bỗng hiện lên một tia giận dữ: “Cao di nương, cái loại hạ đẳng như cữu cữu của ngươi là thứ gì, mà cũng dám quý giá đến mức phải để Nhị tiểu thư Từ gia đây làm việc bù vào tiền cưới cho hắn?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vân Nhi, muội yên tâm, chỉ cần muội muốn đi, ta xem ai dám cản muội!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, đích tỷ giận đùng đùng bỏ đi, chẳng thèm liếc mắt nhìn mẹ ta thêm một lần nào nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương 2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta luôn tự cho mình là một người thiếp thấp hèn, phải khúm núm luồn cúi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phụ thân ta là Lại bộ Thượng thư đương triều, phu thê hòa thuận với đích mẫu, trong nhà chỉ có một đôi con cái do đích mẫu sinh ra, cùng với một đứa con gái thứ xuất là ta, vốn dĩ cũng không cần phải hạ mình đến thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ tại ông ngoại ta đã c.h.ế.t là một lão hủ nho bảo thủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày ngày dạy dỗ bà ta rằng đàn ông là trời, đích thứ khác biệt, nếu như vượt quá giới hạn tất sẽ bị trời phạt, làm hỏng cả đầu óc bà ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, Đại phu nhân thích may xiêm y lộng lẫy cho đích tỷ, nhưng cũng chưa bao giờ quên phần của ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta quỳ rạp xuống đất, đối với y phục được ban tặng mà lạy lục cảm tạ: “Phu nhân thương xót, Vân Nhi đâu có xứng mặc y phục tốt đẹp thế này, chỉ may mắn được nhặt đồ cũ của Đại tiểu thư đã là đội ơn đội đức lắm rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi quay sang đem y phục tặng cho nha hoàn thô sử trong viện của Đại phu nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói rằng dù là mèo chó trong viện của đích mẫu, cũng còn cao quý hơn chúng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm ta sáu tuổi, phụ thân nói muốn ta cùng với anh trai và tỷ gái cùng nhau đọc sách viết chữ ở nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt mẹ ta tái mét, liên tục xua tay: “Vân Nhi vốn dĩ không thông minh, đâu dám cùng Đại thiếu gia, Đại tiểu thư đọc sách, có đi nữa, cũng chỉ là một khúc gỗ ngốc nghếch ngồi đó mà thôi, không được! Tuyệt đối không được!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phụ thân đành phải làm lơ ánh mắt mong chờ lấp lánh của ta, không nhắc lại chuyện khai tâm trí cho ta nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lớn hơn một chút, ta tuy không có học vấn, nhưng tính tình ôn hòa trầm tĩnh, dung mạo cũng coi như là xinh đẹp, lại khéo tay làm nữ công.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phụ thân liền định hôn sự cho ta với một cử nhân thuộc môn hạ của ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta dò la được tin cử nhân kia tuy phẩm hạnh không tệ, nhưng gia cảnh bần hàn, lại còn có một người mẹ già tàn tật nằm liệt giường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta không những không lo lắng, ngược lại còn lạy Phật cảm tạ phụ thân, nói ta và cử nhân kia vừa vặn xứng đôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau đó cử nhân kia thi đỗ Trạng nguyên, mẹ ta ngược lại trở nên thấp thỏm bất an.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, cũng chẳng thèm bàn bạc với ta, liền cầu xin phụ thân xin tân khoa Trạng nguyên nạp ta làm thiếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thiên tử môn sinh, đến công chúa còn xứng gả, Vân Nhi sao có thể là lương phối của người ta, tự nhiên phải ở vị trí thiếp, hầu hạ Trạng nguyên gia mới phải.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phụ thân ta đương nhiên không thể để ta làm thiếp người ta, nhưng không chịu nổi bà ta ngày đêm khóc lóc van xin, cuối cùng tìm cớ từ hôn với vị Trạng nguyên kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuộc đời vốn dĩ có thể phú túc an ổn của ta, trong những lần “Vân Nhi không xứng” của bà ta, ngày càng trượt dốc không phanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net