Thông tin truyện: HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH
Tiêu đềHOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH
Mô tảMẹ ruột ta là một người thiếp hèn mọn, tự cam chịu phận thấp kém. Đích mẫu may áo mới cho ta, bà ta nói ta không xứng. Đích tỷ dạy ta đọc sách viết chữ, bà ta thay ta từ chối. Thậm chí phụ thân nói chuyện hôn sự cho ta, bà ta cũng bảo ta không xứng làm chính thê nhà cao cửa rộng, chỉ đáng làm thiếp mà thôi. Sau này, gia đình gặp biến cố, bà ta nói là để lo lót quan hệ, đem ta dâng cho một lão thái giám để hắn giày xéo. Khi nhà cửa khấm khá trở lại, bà ta nghiễm nhiên trở thành công thần của cả gia tộc, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Ca ca muốn đón ta về, bà ta lại ghét bỏ ta thanh danh ô uế, một gói thạch tín đã độc chết ta. Sống lại lần nữa, bà ta vẫn lải nhải bên tai: “Con ơi, chỉ tại số mình khổ, ráng chịu đựng rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi.” Ta lắc đầu, mặc kệ đích mẫu nắm tay dắt đi: “Di nương thích chịu khổ thì cứ chịu thêm đi, con xin đi hưởng phúc trước đây.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem30,511
Số chương13
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20258950
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20257110
Chương 3CHƯƠNG 32/4/2025200
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20251640
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20253740
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20258230
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20256620
Chương 8CHƯƠNG 82/4/20255480
Chương 9CHƯƠNG 92/4/20255000
Chương 10CHƯƠNG 102/4/2025940
Chương 11CHƯƠNG 112/4/20252700
Chương 12CHƯƠNG 122/4/20255380
Chương 13NGOẠI TRUYỆN TIÊU TRỪNG2/4/20255390
HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH

HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH

HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH
30511
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
19:59 20/04/2025

Mô tả

Mẹ ruột ta là một người thiếp hèn mọn, tự cam chịu phận thấp kém.

Đích mẫu may áo mới cho ta, bà ta nói ta không xứng.

Đích tỷ dạy ta đọc sách viết chữ, bà ta thay ta từ chối.

Thậm chí phụ thân nói chuyện hôn sự cho ta, bà ta cũng bảo ta không xứng làm chính thê nhà cao cửa rộng, chỉ đáng làm thiếp mà thôi.

Sau này, gia đình gặp biến cố, bà ta nói là để lo lót quan hệ, đem ta dâng cho một lão thái giám để hắn giày xéo.

Khi nhà cửa khấm khá trở lại, bà ta nghiễm nhiên trở thành công thần của cả gia tộc, hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Ca ca muốn đón ta về, bà ta lại ghét bỏ ta thanh danh ô uế, một gói thạch tín đã độc chết ta.

Sống lại lần nữa, bà ta vẫn lải nhải bên tai: “Con ơi, chỉ tại số mình khổ, ráng chịu đựng rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi.”

Ta lắc đầu, mặc kệ đích mẫu nắm tay dắt đi: “Di nương thích chịu khổ thì cứ chịu thêm đi, con xin đi hưởng phúc trước đây.”