Thông tin truyện: Không có anh, tôi vẫn ổn
Tiêu đềKhông có anh, tôi vẫn ổn
Mô tảHôm nay chính là sinh nhật hai mươi sáu tuổi của Lục Trì, tôi đã sớm đặt bánh kem, mua rượu vang, chờ anh ấy về để cùng chúc mừng.    Tên ngốc này chắc lại bận quá quên mất sinh nhật của chính mình đây mà, vậy mà sáng nay tôi còn nhắc anh ấy nhớ về sớm.    Đã gần tám giờ rồi, tôi gọi điện thoại nhưng máy bận, không ai nghe. Tôi đành phải đặt lại mấy món ăn nguội vào lò vi sóng để giữ ấm.    Ơ? Điện thoại đổ chuông.    "Alo?"    Tôi cứ ngỡ là Lục Trì gọi lại, không ngờ là Dương Thiên Thiên, bạn đại học của tôi gọi đến.    "Hứa Tư Vi, cậu... vẫn còn đang hẹn hò với Lục Trì chứ?"    "Ừ, sao vậy?"    Bên kia ấp úng: "Hội quán Viên Ca, cậu đến đây một chuyến đi."    Tim tôi giật thót, một linh cảm chẳng lành. Suốt quãng đường, tôi cứ nghĩ mãi không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Lục Trì gặp chuyện, vội vàng giục tài xế lái nhanh hơn.    Nhưng tôi vạn lần không ngờ, trước mắt mình lại là một cảnh tượng như vậy.    Người đàn ông đang tựa nghiêng trên bàn bida kia chính là Lục Trì. Anh ấy vẫn giữ dáng vẻ lười biếng, điển trai như mọi khi.    Còn người phụ nữ đang dán sát vào anh ấy, dáng người thướt tha, không ai khác chính là bạn cùng phòng đại học của tôi, bây giờ lại là thư ký của Lục Trì.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,029
Số chương9
Thể loạiHE, Ngược, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252920
Chương 2Chương 22/4/20252890
Chương 3Chương 32/4/20253250
Chương 4Chương 42/4/20253650
Chương 5Chương 52/4/20253360
Chương 6Chương 62/4/20253280
Chương 7Chương 72/4/20253710
Chương 8Chương 82/4/20252650
Chương 9Ngoại truyện2/4/20254550
Không có anh, tôi vẫn ổn

Không có anh, tôi vẫn ổn

Không có anh, tôi vẫn ổn
3029
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:13 02/04/2025

Mô tả

Hôm nay chính là sinh nhật hai mươi sáu tuổi của Lục Trì, tôi đã sớm đặt bánh kem, mua rượu vang, chờ anh ấy về để cùng chúc mừng. 

Tên ngốc này chắc lại bận quá quên mất sinh nhật của chính mình đây mà, vậy mà sáng nay tôi còn nhắc anh ấy nhớ về sớm. 

Đã gần tám giờ rồi, tôi gọi điện thoại nhưng máy bận, không ai nghe. Tôi đành phải đặt lại mấy món ăn nguội vào lò vi sóng để giữ ấm. 

Ơ? Điện thoại đổ chuông. 

"Alo?" 

Tôi cứ ngỡ là Lục Trì gọi lại, không ngờ là Dương Thiên Thiên, bạn đại học của tôi gọi đến. 

"Hứa Tư Vi, cậu... vẫn còn đang hẹn hò với Lục Trì chứ?" 

"Ừ, sao vậy?" 

Bên kia ấp úng: "Hội quán Viên Ca, cậu đến đây một chuyến đi." 

Tim tôi giật thót, một linh cảm chẳng lành. Suốt quãng đường, tôi cứ nghĩ mãi không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Lục Trì gặp chuyện, vội vàng giục tài xế lái nhanh hơn. 

Nhưng tôi vạn lần không ngờ, trước mắt mình lại là một cảnh tượng như vậy. 

Người đàn ông đang tựa nghiêng trên bàn bida kia chính là Lục Trì. Anh ấy vẫn giữ dáng vẻ lười biếng, điển trai như mọi khi. 

Còn người phụ nữ đang dán sát vào anh ấy, dáng người thướt tha, không ai khác chính là bạn cùng phòng đại học của tôi, bây giờ lại là thư ký của Lục Trì.