Sáng sớm hôm sau, Vương Đức Bảo từ phòng của Ngọc Kiều Nhi bước ra, xoay người về phía cửa, khom lưng bái thật sâu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Kiều nhi, mấy ngày nữa ta lại đến thăm nàng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong phòng không ai đáp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Đức Bảo đưa tay xoa cái đầu trọc bóng loáng, chậm rãi bước đi, miệng ngâm nga tiểu khúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tới khúc ngoặt, hắn trông thấy ta, khựng lại một chút, rồi cũng chắp tay, cúi đầu bước đến gần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn cúi đầu, ôm quyền thi lễ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thu Nương, thật có lỗi. Ba mươi lăm lượng ấy, đợi khi nào ta dư dả, nhất định hoàn trả cho nàng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dứt lời, hắn xoay người, hấp tấp rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bích Vân đứng sau ta khẽ cười khẩy:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nam nhân đều như thế, mắt hời hợt, không chịu nổi dụ hoặc. Thu Nương, coi như bị chó cắn một nhát đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng vỗ nhẹ lên vai ta, cười nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta đã thương lượng cùng Lư công tử rồi. Đầu canh ba tối nay, hắn sẽ nghỉ lại trong phòng của muội. Điểm tâm ta đã bảo người đưa đến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bích Vân là hoa khôi chỉ đứng sau Ngọc Kiều Nhi trong lầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu một đêm có hai khách nhân tìm đến, nàng liền đem nửa cuộc mua vui còn lại giao cho ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kẻ kia cũng không giận, chỉ lặng lẽ chờ đợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bích Vân khác hẳn chúng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuất thân nàng cao quý, thông thạo cầm kỳ thi họa, khách nhân lui tới đều là bậc nhã nhặn, biết trọng lễ nghĩa, không hề khinh khi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi hầu hạ, ta chỉ cần pha trà, bóc hạt thông, cũng đã kiếm được không ít tiền thưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc ca trầm bổng, bóng dáng uyển chuyển, bất giác lại mười ngày trôi qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Đức Bảo thay bộ y phục mới tinh, ôm theo gói giấy đỏ, phấn khởi bước vào cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn ồm ồm gọi vọng lên lầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Kiều nhi, ta tới rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuân di đưa tay suỵt một tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Câm miệng! Trên lầu đang có quý nhân. Ngươi mang đủ bạc chưa?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Đức Bảo hào sảng đẩy ra trước mặt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trọn một trăm lượng, dư hai mươi lượng mua son phấn cho nàng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuân di nhận bạc, nhưng không gọi người sắp xếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Đức Bảo sốt ruột:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao còn chưa bảo Kiều nhi ra gặp ta?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuân di thản nhiên giơ tay:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nay thân giá Kiều nhi đã khác xưa, phải một trăm năm mươi lượng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người giằng co.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bất chợt ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào, gã tiểu tư trông cổng, Lai Vượng, rú lên thảm thiết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cô nương nhỏ bé, vừa mới vấn tóc, lao vào đại sảnh, ôm chầm lấy Vương Đức Bảo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cha, cha đã hứa sau khi nhận được tiền hàng, sẽ may áo ấm cho chúng con. Mùa thu đã sang, cha!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão già đáng c/h/ế/t Tôn viên ngoại nhân cơ hội cười dâm đãng, vươn tay định chạm vào đứa trẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bích Vân lách mình chặn lại, nắm lấy bàn tay lão, cười nhạt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôn lão gia hoa mắt rồi sao? Đây là con nhà lương thiện."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng liếc mắt ra hiệu cho ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta hiểu ý, kéo hai cha con họ sang một bên, nhẹ giọng khuyên nhủ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vương đại ca, cầm lấy bạc của ngươi, đưa con trở về đi. Nơi này là chốn nào, ngươi còn không rõ hay sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nghẹn lời, mắt đỏ ngầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không được! Ta nhất định phải gặp nàng lần nữa. Những ngày qua, xương cốt ta như bị rút tủy, không thấy nàng, ta thà chết tại đây!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ bị bộ dạng của cha dọa sợ, buông tay ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôn viên ngoại vẫn chưa từ bỏ ý đồ, cầm bạc lén lút tiến đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net