Thông tin truyện: Kỹ Nữ
Tiêu đềKỹ Nữ
Mô tả(Tên truyện do Editor tự đặt) Năm mất mùa, để cứu lấy gia đình, ta đành bán thân vào thanh lâu. Tiểu muội lưng đeo bọc rau dưa khô tìm đến thăm ta. Bởi có một khách nhân ham thích nữ tử tuổi còn non, tú bà liền buông lời xúi giục. Muội muội tin thật, bướng bỉnh không chịu rời đi: "Tỷ tỷ, muội cũng muốn ngày ngày mặc gấm lụa, bữa bữa được ăn cá thịt." Ta không đáp ứng, chỉ lặng lẽ lấy ra chút bạc vụn giấu riêng, nhờ đồng hương đưa nàng về. Từ đó, chẳng còn nhận được lá thư nhà nào nữa. Năm năm sau, nhan sắc ta phai tàn, bèn khéo lời khuyên nhủ một thương nhân vải vóc chuộc thân cho ta, làm kế mẫu của hai hài tử. Nào ngờ, muội muội lại đến. Ta và nàng diện mạo bảy tám phần tương tự, nhưng nàng thì diễm lệ yêu kiều, hơn hẳn ta cứng nhắc, ít lời. Chẳng bao lâu, danh tiếng nàng vang xa, khách khứa nườm nượp. Thương nhân vải vóc thuê kiệu đến đón ta. Muội muội liếc mắt, yêu kiều vẫy tay. Người đàn ông kia chỉ ngẩn ra trong chớp mắt, rồi dâng bạc cho nàng.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,439
Số chương19
Thể loạiCổ Đại, Không CP, Ngôn Tình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20253610
Chương 2Chương 217/4/20253720
Chương 3Chương 317/4/20253190
Chương 4Chương 417/4/20253300
Chương 5Chương 517/4/20253290
Chương 6Chương 617/4/20253380
Chương 7Chương 717/4/20253000
Chương 8Chương 817/4/20252690
Chương 9Chương 917/4/20252810
Chương 10Chương 1017/4/20252830
Chương 11Chương 1117/4/20252890
Chương 12Chương 1217/4/20252870
Chương 13Chương 1317/4/20252650
Chương 14Chương 1417/4/20252450
Chương 15Chương 1517/4/20252600
Chương 16Chương 1617/4/20252460
Chương 17Chương 1717/4/20252800
Chương 18Chương 1817/4/20252670
Chương 19Chương 1917/4/20252510
Kỹ Nữ

Kỹ Nữ

Kỹ Nữ
5439
Lượt xem
19
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
20:05 12/11/2025

Mô tả

(Tên truyện do Editor tự đặt)

Năm mất mùa, để cứu lấy gia đình, ta đành bán thân vào thanh lâu.

Tiểu muội lưng đeo bọc rau dưa khô tìm đến thăm ta.

Bởi có một khách nhân ham thích nữ tử tuổi còn non, tú bà liền buông lời xúi giục.

Muội muội tin thật, bướng bỉnh không chịu rời đi:

"Tỷ tỷ, muội cũng muốn ngày ngày mặc gấm lụa, bữa bữa được ăn cá thịt."

Ta không đáp ứng, chỉ lặng lẽ lấy ra chút bạc vụn giấu riêng, nhờ đồng hương đưa nàng về.

Từ đó, chẳng còn nhận được lá thư nhà nào nữa.

Năm năm sau, nhan sắc ta phai tàn, bèn khéo lời khuyên nhủ một thương nhân vải vóc chuộc thân cho ta, làm kế mẫu của hai hài tử.

Nào ngờ, muội muội lại đến.

Ta và nàng diện mạo bảy tám phần tương tự, nhưng nàng thì diễm lệ yêu kiều, hơn hẳn ta cứng nhắc, ít lời.

Chẳng bao lâu, danh tiếng nàng vang xa, khách khứa nườm nượp.

Thương nhân vải vóc thuê kiệu đến đón ta. Muội muội liếc mắt, yêu kiều vẫy tay.

Người đàn ông kia chỉ ngẩn ra trong chớp mắt, rồi dâng bạc cho nàng.