Ta không còn cách nào khác, đành kéo đứa nhỏ vào phòng, nhúng khăn lau tay, lau mặt cho con bé.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó dụi đầu vào lòng ta, nghẹn ngào nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu di, con biết là người mà. Quần áo, giày dép của người, đều thơm mùi hương trong phòng người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu di, con và đệ đệ đã quét dọn nhà cửa thật sạch sẽ. Đệ còn giúp lão hoa công bắt sâu, đổi được mấy chậu cúc tươi, xếp thành hàng chờ người về thăm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Từ khi mẫu thân mất, không ai may cho chúng con bộ y phục nào tươm tất nữa. Cãi nhau với cha bao lần, ông chỉ ra tiệm mua mấy bộ đồ cũ chẳng ra gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đôi giày ấy, đệ vẫn giữ bên mình, chưa dám mang. Đệ nói, chờ khi người vào cửa, dập đầu nhận mẫu thân, sẽ mang cho người xem, để người vui lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu di, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta khẽ vuốt đầu con bé, không thốt nên lời, chỉ biết thở dài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi thuê kiệu đưa Tiểu Vân về nhà, ta trở lại lầu, nghe mọi người bàn tán, châm chọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn họ nói một kẻ buôn vải nghèo kiết xác lại có lòng tham lớn, dám đem hết số vải trong tiệm, vốn có thể bán được sáu bảy mươi lượng, gán rẻ chỉ còn năm mươi lượng, lỗ nặng mà chẳng hề hay biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng sớm hôm sau, ta đứng trước cửa phòng Ngọc Kiều Nhi, chờ Vương Đức Bảo đi ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa thấy hắn, ta kéo lại, khuyên nhủ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vương đại ca, trước kia huynh từng kể ta nghe về đại tẩu. Khi đó, vì muốn giúp huynh dành dụm ít vốn liếng, nàng mang thai chín tháng, vẫn đêm đêm ngồi dệt vải. Nhà nghèo đến mức chỉ có cháo loãng, nàng cũng nhường phần đặc cho huynh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đại tẩu là vì kiệt sức mà mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nơi này là động tiêu kim, số vốn huynh có chẳng mấy chốc sẽ tiêu tán. Hai đứa trẻ còn nhỏ, hãy nghe ta, đừng đến nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngọc Kiều Nhi từ trong phòng lao ra, tát ta một cái:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tiện nhân vô sỉ, ngươi dám đào tường nhà ta!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Xuân di, bà xem, ả ta khuyên Vương lang đừng tới, chẳng phải là vừa ăn cơm của bà, vừa đập bát của bà hay sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão bà chủ cầm roi tiến lên, giận dữ mắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu Nương, ngươi là người cũ trong lầu, đừng ép ta đánh ngươi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Đức Bảo không nghe khuyên can, tiêu tán cửa tiệm, vay mượn nợ nần, toàn bộ số tiền đều ném vào kỹ viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vài ngày sau, hắn bị chủ nợ đuổi đánh, đường cùng nhảy xuống cầu, lập tức bị dòng nước cuốn trôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Vân mặc áo tang, đứng trước cửa lầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão bà chủ sai người đuổi đi, lại dỗ dành, song con bé không chịu rời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước mặt người qua kẻ lại, không tiện dùng thủ đoạn tàn nhẫn, bà ta đành bảo ta ra khuyên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Vân kéo tay áo ta, ánh mắt kiên định:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu di, ta hiểu rồi, chính ả tiện nhân Ngọc Kiều Nhi đã hại cha ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu di, ta muốn bán mình vào đây, xem ta đáng giá bao nhiêu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đau thắt lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngày trước là bất đắc dĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Vân vì hận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn muội muội ta, nàng đã vì cái gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net