Tôi đứng sững lại, quay đầu và bắt gặp Bùi Tư Uẩn đang đứng lặng lẽ nơi cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh khoác một chiếc áo khoác đen, mái tóc đen mềm mại hơi che khuất đôi lông mày, mang vẻ trầm ổn mà tôi không thể không nhận ra, dù đã qua năm năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đối diện, người bạn xem mắt tò mò hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai người quen nhau à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ đáp ngắn gọn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Quen.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy tên là Bùi Tư Uẩn, mối tình đầu của tôi. Nam thần từng ngồi bên cạnh tôi suốt những năm tháng đại học, là người luôn lặng lẽ ở bên mỗi khi tôi cần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau những giờ học, anh sẽ đi theo tôi về nhà, đôi khi trong mưa, anh sẽ đưa ô cho tôi, còn bản thân lại chạy dưới cơn mưa lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lần, vì muốn đi xem concert, tôi nhờ bạn cùng phòng điểm danh hộ nhưng bị phát hiện và bị trừ điểm. Lúc tôi đứng trước cửa hội sinh viên, buồn bã, anh đưa cho tôi một viên kẹo, ánh mắt như an ủi, khiến mọi lo âu của tôi bỗng chốc dịu lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mỗi lần anh chơi bóng rổ, trong khoảnh khắc tiếng hò reo vang lên vì chiến thắng, anh luôn tìm tôi trong đám đông, ánh mắt như tìm về một nơi bình yên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi hôn nhau trong khu rừng nhỏ, đi xem concert cùng nhau, rồi từng cùng nhau ngắm sao trên thảo nguyên trong một kỳ nghỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm hai mươi tuổi, anh đứng trên tầng 56 của một tòa nhà cao tầng, hét lên giữa không trung: “Bùi Tư Uẩn sẽ mãi yêu Thẩm Lâm Tịch.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tình yêu tuổi trẻ mãnh liệt như vậy, làm sao có thể dễ dàng quên đi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi chia tay với Bùi Tư Uẩn, tôi đã tưởng tượng vô số lần về cảnh tái ngộ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại diễn ra trong hoàn cảnh thế này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bé đứng trước mặt tôi, trong chiếc áo Polo trắng và quần thể thao, có những nét rất giống với Bùi Tư Uẩn – nhất là đôi môi mỏng đang mím chặt kia. Nhìn vào cậu, tôi như thấy lại hình ảnh của anh trong những năm tháng ấy, khi còn là một chàng trai ngây ngô, chưa mang vẻ trầm tĩnh mà tôi thấy hôm nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý do chia tay anh, giờ tôi không còn nhớ rõ. Chỉ nhớ rằng hôm ấy, chúng tôi đã dùng những lời cay nghiệt nhất để chúc nhau cô đơn, rồi mỗi người đóng sầm cửa, quay về căn phòng của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dựa vào cánh cửa, khóc suốt đêm, cho đến sáng hôm sau, khi tôi chuyển đồ về ký túc xá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tháng sau, vào ngày tốt nghiệp, tôi thấy một đàn em nhiệt tình mời anh chụp ảnh chung. Anh chỉ liếc nhìn tôi một cái, rồi tôi vội vàng quay đi, tránh ánh mắt ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cùng phòng nhìn tôi với ánh mắt đầy tiếc nuối: “Hai người chỉ như vậy mà chia tay sao? Nghe nói công ty của Bùi Tư Uẩn sẽ chuyển về Nam Thành, sau này chắc chẳng gặp lại nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net