Thông tin truyện: LÀM LẠI CUỘC ĐỜI
Tiêu đềLÀM LẠI CUỘC ĐỜI
Mô tảSau ba mươi năm thủ tiết vì Lục Tự Cảnh, tôi sống lại.   Kiếp trước, Lục Tự Cảnh bất mãn cuộc hôn nhân này, vừa kết hôn xong liền bỏ tôi ở lại, thôi việc chuyển hướng kinh doanh.   Tôi nghĩ trái tim con người đều là máu thịt, tôi tốt với hắn, nhất định sẽ có một ngày hắn trở về thật lòng thật dạ với mình.   Tôi giúp hắn lo liệu chu toàn chuyện trong gia đình, lại chăm sóc cha mẹ bị liệt của hắn hơn hai mươi năm trời.   Nhưng đến phút cuối tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại cùng mối tình đầu của hắn vun đắp lên một gia đình đầm ấm hạnh phúc khác phía sau lưng tôi.   Tôi đau lòng rơi nước mắt, chất vấn hắn vì sao lại làm như vậy.   Hắn nhìn tôi trào phúng như nhìn một nắm rác thấp hèn bẩn thỉu bị người ta ném trên mặt đất, “Diệp Tố Tâm, chẳng lẽ cô thật sự cho rằng tôi sẽ vì người phụ nữ như cô mà thủ thân như ngọc sao? Một người không được học hành dạy dỗ đàng hoàng, cô xứng chắc?”   Một khắc đó, trái tim bỗng hóa tro tàn, hóa ra cả cuộc đời tôi liều mạng trả giá, lại chính là trò cười trong mắt kẻ khác.   Sống lại một đời, tôi không cưỡng cầu nữa, tự bước trên con đường nhân sinh của chính bản thân mình.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,112
Số chương7
Thể loạiTrọng Sinh, Không CP, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20255220
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20255660
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20255850
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20255180
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20255490
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20256620
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20257100
LÀM LẠI CUỘC ĐỜI

LÀM LẠI CUỘC ĐỜI

LÀM LẠI CUỘC ĐỜI
4112
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:05 07/05/2025

Mô tả

Sau ba mươi năm thủ tiết vì Lục Tự Cảnh, tôi sống lại.

Kiếp trước, Lục Tự Cảnh bất mãn cuộc hôn nhân này, vừa kết hôn xong liền bỏ tôi ở lại, thôi việc chuyển hướng kinh doanh.

Tôi nghĩ trái tim con người đều là máu thịt, tôi tốt với hắn, nhất định sẽ có một ngày hắn trở về thật lòng thật dạ với mình.

Tôi giúp hắn lo liệu chu toàn chuyện trong gia đình, lại chăm sóc cha mẹ bị liệt của hắn hơn hai mươi năm trời.

Nhưng đến phút cuối tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại cùng mối tình đầu của hắn vun đắp lên một gia đình đầm ấm hạnh phúc khác phía sau lưng tôi.

Tôi đau lòng rơi nước mắt, chất vấn hắn vì sao lại làm như vậy.

Hắn nhìn tôi trào phúng như nhìn một nắm rác thấp hèn bẩn thỉu bị người ta ném trên mặt đất, “Diệp Tố Tâm, chẳng lẽ cô thật sự cho rằng tôi sẽ vì người phụ nữ như cô mà thủ thân như ngọc sao? Một người không được học hành dạy dỗ đàng hoàng, cô xứng chắc?”

Một khắc đó, trái tim bỗng hóa tro tàn, hóa ra cả cuộc đời tôi liều mạng trả giá, lại chính là trò cười trong mắt kẻ khác.

Sống lại một đời, tôi không cưỡng cầu nữa, tự bước trên con đường nhân sinh của chính bản thân mình.