Thông tin truyện: Làm Thủ Tịch Khó Lắm Sao?
Tiêu đềLàm Thủ Tịch Khó Lắm Sao?
Mô tảTrong trận chiến giành vị trí đứng đầu.   Khi ta cùng sư muội sắp phân định thắng bại, bản mệnh kiếm trong tay lại đột nhiên xoay mũi, đánh trọng thương ta.   Kiếm hồn nói: "Kiếm pháp của ngươi quá đỗi sắc bén, tất sẽ làm nàng bị thương. Ta không muốn ngươi mang tiếng tổn hại đồng môn, nên trong lúc cấp bách mới ứng biến làm vậy, xin thứ lỗi."   Người đời đều nói, kiếm có hồn, ắt sẽ trung thành với chủ.   Thế nhưng ta đã cứu Mục Nguyên kiếm từ nơi vực sâu, lại mang hắn vang danh thiên hạ, hình bóng chẳng rời nhau suốt mấy chục năm.   Hắn vẫn kiêu ngạo, bất tuân.   Mọi người đều khuyên ta, duyên với thần kiếm vốn không thể cưỡng cầu, không phải của mình, có chiếm giữ cũng chẳng thuộc về mình.   Nếu đã vậy, chi bằng để Mục Nguyên kiếm cho sư muội.   Ta cũng thấy phải.   Bởi bao năm nay dùng Mục Nguyên kiếm, ta chưa từng phát huy nổi bảy phần công lực.   Đã đến lúc nên chọn một thanh kiếm mới để đeo bên mình.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem36,054
Số chương8
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, HE, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Tiên Hiệp

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 111/8/20253,9820
Chương 2Chương 211/8/20254,8120
Chương 3Chương 311/8/20254,5020
Chương 4Chương 411/8/20254,5420
Chương 5Chương 511/8/20254,8170
Chương 6Chương 611/8/20254,4910
Chương 7Chương 711/8/20254,6300
Chương 8Chương 8 - hoàn11/8/20254,3130
Làm Thủ Tịch Khó Lắm Sao?

Làm Thủ Tịch Khó Lắm Sao?

Làm Thủ Tịch Khó Lắm Sao?
36054
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
17:04 11/08/2025

Mô tả

Trong trận chiến giành vị trí đứng đầu.

Khi ta cùng sư muội sắp phân định thắng bại, bản mệnh kiếm trong tay lại đột nhiên xoay mũi, đánh trọng thương ta.

Kiếm hồn nói: "Kiếm pháp của ngươi quá đỗi sắc bén, tất sẽ làm nàng bị thương. Ta không muốn ngươi mang tiếng tổn hại đồng môn, nên trong lúc cấp bách mới ứng biến làm vậy, xin thứ lỗi."

Người đời đều nói, kiếm có hồn, ắt sẽ trung thành với chủ.

Thế nhưng ta đã cứu Mục Nguyên kiếm từ nơi vực sâu, lại mang hắn vang danh thiên hạ, hình bóng chẳng rời nhau suốt mấy chục năm.

Hắn vẫn kiêu ngạo, bất tuân.

Mọi người đều khuyên ta, duyên với thần kiếm vốn không thể cưỡng cầu, không phải của mình, có chiếm giữ cũng chẳng thuộc về mình.

Nếu đã vậy, chi bằng để Mục Nguyên kiếm cho sư muội.

Ta cũng thấy phải.

Bởi bao năm nay dùng Mục Nguyên kiếm, ta chưa từng phát huy nổi bảy phần công lực.

Đã đến lúc nên chọn một thanh kiếm mới để đeo bên mình.