Thông tin truyện: LỰA CHỌN CỦA TỬ QUY
Tiêu đềLỰA CHỌN CỦA TỬ QUY
Mô tảVăn án: Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến. Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối. [...] Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?" Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi: "Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?" "Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!" "Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?" "Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi." "Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?" Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?" "Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ. Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ." Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ." Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"   [...]
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem183,068
Số chương35
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Xuyên Không

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251390
Chương 2Chương 22/4/20253480
Chương 3Chương 32/4/20251250
Chương 4Chương 42/4/20252080
Chương 5Chương 52/4/2025270
Chương 6Chương 62/4/20253170
Chương 7Chương 72/4/20256110
Chương 8Chương 82/4/20258920
Chương 9Chương 92/4/20256230
Chương 10Chương 102/4/20251510
Chương 11Chương 112/4/20258210
Chương 12Chương 122/4/20253690
Chương 13Chương 132/4/20254710
Chương 14Chương 142/4/20258410
Chương 15Chương 152/4/20253880
Chương 16Chương 162/4/20255770
Chương 17Chương 17.2/4/20253650
Chương 18Chương 182/4/20257540
Chương 19Chương 192/4/20259410
Chương 20Chương 202/4/20253160
Chương 21Chương 212/4/20254670
Chương 22Chương 222/4/20253150
Chương 23Chương 23.2/4/20253540
Chương 24Chương 242/4/20256000
Chương 25Chương 252/4/20251950
Chương 26Chương 262/4/20254820
Chương 27Chương 272/4/20252060
Chương 28Chương 282/4/20253220
Chương 29Chương 292/4/20258030
Chương 30Chương 302/4/20256470
Chương 31Chương 312/4/20259390
Chương 32Chương 322/4/2025710
Chương 33Chương 332/4/20255910
Chương 34Chương 342/4/20258070
Chương 35Chương 352/4/20259730
LỰA CHỌN CỦA TỬ QUY

LỰA CHỌN CỦA TỬ QUY

LỰA CHỌN CỦA TỬ QUY
183068
Lượt xem
35
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:15 02/04/2025

Mô tả

Văn án:

Ta xuyên không trở thành một nha hoàn, không kiêu ngạo không tự ti, được công tử thầm mến.

Khi phu nhân muốn nâng ta lên làm thông phòng, ta đã từ chối.

[...]

Ma ma tiếp tục nói, "Con ở ngoài không còn ai nương tựa, ở Lục phủ này, dù là người hầu, cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc. Với tài năng của con, muốn sống tốt không phải là chuyện khó. Nói cho ma ma biết, tại sao nhất định phải rời đi?"

Ta ngẩng đầu từ lòng ma ma, ngồi thẳng dậy, nhìn vào ma ma hỏi:

"Ma ma, người còn nhớ Bích Đào không?"

"Bích Đào? Tất nhiên là nhớ rồi!"

"Người còn nhớ vì sao cô ấy bị bán ra khỏi phủ không?"

"Tất nhiên là nhớ, cô ấy tự tiện tặng công tử chiếc túi thêu đôi uyên ương, bị phu nhân bắt gặp, nên bị đánh hai mươi roi rồi bán đi."

"Ma ma, người nghĩ việc Bích Đào bị phạt như vậy có hợp lý không?"

Ma ma ngập ngừng nói, "Bích Đào có lỗi, nhưng phạt nặng như vậy thì quả là quá đáng. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến con?"

"Ma ma, người cũng biết lỗi của Bích Đào không lớn, chỉ đánh và chuyển khỏi Bác Nhã Viện là đủ. Nhưng phu nhân lại cố ý phạt nặng, bán cô ấy đi, để làm gương cho toàn bộ nha hoàn trong phủ.

Nếu có ai dám có ý nghĩ vượt quá giới hạn, Bích Đào chính là ví dụ."

Ta tiếp tục, "Chỉ vì làm phiền công tử học, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, mà không cho cơ hội, không nể chút tình cảm nào mà bán đi. Nếu một ngày nào đó con phạm lỗi, đụng chạm đến lợi ích của chủ nhân, làm chủ nhân không vui, thì con sẽ là Bích Đào tiếp theo. Và con có thể phản kháng không? Có thể nói không không? Không thể! Vì con là người hầu, là nô tỳ, con không phải là con, con chỉ là tài sản của chủ nhân, không khác gì một cái chén, cái bát trong tay họ."

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y ma ma, "Ma ma, con không muốn làm một cái chén, cái bát. Con muốn làm một người, một người có thể làm chủ vận mệnh của mình, một người có thể tự quyết định cuộc đời mình!"

[...]