Thông tin truyện: MẤT TRÍ NHỚ
Tiêu đềMẤT TRÍ NHỚ
Mô tảVăn án Vào ngày thứ ba sau khi chồng tôi mất trí nhớ, tôi đã đề nghị ly hôn. Anh ấy không nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay lập tức. Bởi vì anh ấy đã quên tôi, nhưng lại không quên người con gái mà anh ấy từng yêu, người vừa mới ly hôn không lâu. Tôi đề nghị ly hôn, vừa hay tạo cơ hội cho họ. Một tháng sau, anh ấy mang theo hồ sơ bệnh án đến tìm tôi. "Chúng ta đã có một đứa con." Tôi gật đầu: "Đúng, chúng ta đã có một đứa con." Anh ấy đỏ mắt hỏi: "Đứa bé đâu rồi?" Tôi bật cười: "Tôi đã không cần anh nữa, tôi còn cần đứa trẻ làm gì? Chiều hôm đi đến cục dân chính, tôi đã bỏ nó rồi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem87,144
Số chương17
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20259730
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20252150
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20251830
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20254620
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20258550
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20251380
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20255220
Chương 8CHƯƠNG 82/4/2025600
Chương 9CHƯƠNG 92/4/20259180
Chương 10CHƯƠNG 102/4/20255260
Chương 11CHƯƠNG 112/4/20255760
Chương 12Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính2/4/20253720
Chương 13Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính - 22/4/20254470
Chương 14Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính - 32/4/20257850
Chương 15Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính - 42/4/20258010
Chương 16Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính - 52/4/20254230
Chương 17Ngoại truyện – Góc nhìn của nam chính - 62/4/20258880
MẤT TRÍ NHỚ

MẤT TRÍ NHỚ

MẤT TRÍ NHỚ
87144
Lượt xem
17
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:15 02/04/2025

Mô tả

Văn án

Vào ngày thứ ba sau khi chồng tôi mất trí nhớ, tôi đã đề nghị ly hôn.

Anh ấy không nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay lập tức.

Bởi vì anh ấy đã quên tôi, nhưng lại không quên người con gái mà anh ấy từng yêu, người vừa mới ly hôn không lâu.

Tôi đề nghị ly hôn, vừa hay tạo cơ hội cho họ.

Một tháng sau, anh ấy mang theo hồ sơ bệnh án đến tìm tôi.

"Chúng ta đã có một đứa con."

Tôi gật đầu: "Đúng, chúng ta đã có một đứa con."

Anh ấy đỏ mắt hỏi: "Đứa bé đâu rồi?"

Tôi bật cười: "Tôi đã không cần anh nữa, tôi còn cần đứa trẻ làm gì? Chiều hôm đi đến cục dân chính, tôi đã bỏ nó rồi."