Thông tin truyện: MƯA GẤP TRIỀU DÂNG
Tiêu đềMƯA GẤP TRIỀU DÂNG
Mô tảVăn án:   Ta quen được nuông chiều rồi, mỗi lần đều lấy chuyện hòa ly ra uy hiếp, Lang Nghiễm đều nhượng bộ ta một bước.   Năm ta làm loạn dữ dội nhất, ta đã xé nát công văn điều chàng ra Giang Châu, chỉ vì muốn chàng có thể ở bên ta mừng sinh thần năm này qua năm khác.   Chàng đều nhịn cả.   Ta tưởng chàng sẽ mãi mãi nhường nhịn ta như vậy.   Cho đến khi chàng c.h.ế.t trên đường lặng lẽ đến Giang Châu, ta mới nhìn thấy những bức thư chàng để lại, từng bức thư một đều là gửi hỏi thăm thanh mai đang bệnh nặng.   Bức thư cuối cùng viết:   “Ngày ta hòa ly với nàng ấy, chính là lúc gặp lại nàng.”   Khi đó ta mới hiểu, mỗi lần chàng nhẫn nhịn ta, đều là vì muốn có cơ hội tốt hơn để bỏ trốn.   Vậy nên, mấy năm sau, khi chàng giả c.h.ế.t quay về kinh thành, mang theo thê tử và con cái bên cạnh, ta không vạch trần chàng.   Thê tử chàng cười cười than với ta, nói con gái nàng nghiêm túc quá, như một tiểu phu tử.   Ta khẽ khàng lên tiếng:   “Con gái giống phụ thân.”   “Ta cũng có một đứa con gái, cũng như thế...”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,557
Số chương15
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Gương Vỡ Lại Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1111/8/20251920
Chương 2211/8/20252190
Chương 3311/8/20254230
Chương 4411/8/20252750
Chương 5511/8/20254380
Chương 6611/8/20253170
Chương 7711/8/20253380
Chương 8811/8/20252700
Chương 9911/8/20253350
Chương 101011/8/20253010
Chương 111111/8/20251610
Chương 121211/8/20253120
Chương 131311/8/20253120
Chương 141411/8/20252800
Chương 151511/8/20253670
MƯA GẤP TRIỀU DÂNG

MƯA GẤP TRIỀU DÂNG

MƯA GẤP TRIỀU DÂNG
4557
Lượt xem
15
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
02:00 01/10/2025

Mô tả

Văn án:

Ta quen được nuông chiều rồi, mỗi lần đều lấy chuyện hòa ly ra uy hiếp, Lang Nghiễm đều nhượng bộ ta một bước.

Năm ta làm loạn dữ dội nhất, ta đã xé nát công văn điều chàng ra Giang Châu, chỉ vì muốn chàng có thể ở bên ta mừng sinh thần năm này qua năm khác.

Chàng đều nhịn cả.

Ta tưởng chàng sẽ mãi mãi nhường nhịn ta như vậy.

Cho đến khi chàng c.h.ế.t trên đường lặng lẽ đến Giang Châu, ta mới nhìn thấy những bức thư chàng để lại, từng bức thư một đều là gửi hỏi thăm thanh mai đang bệnh nặng.

Bức thư cuối cùng viết:

“Ngày ta hòa ly với nàng ấy, chính là lúc gặp lại nàng.”

Khi đó ta mới hiểu, mỗi lần chàng nhẫn nhịn ta, đều là vì muốn có cơ hội tốt hơn để bỏ trốn.

Vậy nên, mấy năm sau, khi chàng giả c.h.ế.t quay về kinh thành, mang theo thê tử và con cái bên cạnh, ta không vạch trần chàng.

Thê tử chàng cười cười than với ta, nói con gái nàng nghiêm túc quá, như một tiểu phu tử.

Ta khẽ khàng lên tiếng:

“Con gái giống phụ thân.”

“Ta cũng có một đứa con gái, cũng như thế...”