Thông tin truyện: Mùa Xuân Bất Tận
Tiêu đềMùa Xuân Bất Tận
Mô tảSau khi nhảy xuống từ thành lầu, ta tái sinh, trở về ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta vào hố nước bẩn, ánh mắt đầy ghê tởm: “Đừng chạm vào ta, ngươi khiến ta buồn nôn.” Kiếp trước, ta đã cõng Tiêu Trạch bị thương ra khỏi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Không ngờ, ta yêu hắn ta như sinh mạng, nhưng hắn ta lại ghét ta đến tận xương tủy. Ba ngày sau khi kết hôn, hắn ta đã nạp thêm trắc phi để chọc tức ta. Sau này khi đất nước bị phá hủy, gia đình bị diệt vong, hắn ta bỏ rơi ta, mang theo trắc phi chạy trốn. Đến lúc đó ta mới hiểu ra trái tim của hắn ta không bao giờ có thể sưởi ấm lên được, nhưng mọi thứ đã quá muộn. Ta chỉ có thể nhảy thành lầu mang theo hận thù. Kiếp này… Ta nhìn Tiêu Trạch bị thương nặng, lại đẩy ta ra, không cho ta đến gần. Ta lạnh lùng cười trong lòng. Vậy thì ngươi cứ chờ c.h.ết ở đây đi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem945
Số chương16
Thể loạiCổ Đại, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025880
Chương 2Chương 217/4/2025600
Chương 3Chương 317/4/2025620
Chương 4Chương 417/4/2025580
Chương 5Chương 517/4/2025560
Chương 6Chương 617/4/2025540
Chương 7Chương 717/4/2025590
Chương 8Chương 817/4/2025490
Chương 9Chương 917/4/2025540
Chương 10Chương 1017/4/2025510
Chương 11Chương 1117/4/2025540
Chương 12Chương 1217/4/2025570
Chương 13Chương 1317/4/2025540
Chương 14Chương 1417/4/2025580
Chương 15Chương 1517/4/2025660
Chương 16Chương 1617/4/2025530
Mùa Xuân Bất Tận

Mùa Xuân Bất Tận

Mùa Xuân Bất Tận
945
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
03:14 14/06/2025

Mô tả

Sau khi nhảy xuống từ thành lầu, ta tái sinh, trở về ngày Thái tử bị thương.

Thái tử đẩy ta vào hố nước bẩn, ánh mắt đầy ghê tởm: “Đừng chạm vào ta, ngươi khiến ta buồn nôn.”

Kiếp trước, ta đã cõng Tiêu Trạch bị thương ra khỏi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi.

Không ngờ, ta yêu hắn ta như sinh mạng, nhưng hắn ta lại ghét ta đến tận xương tủy. Ba ngày sau khi kết hôn, hắn ta đã nạp thêm trắc phi để chọc tức ta.

Sau này khi đất nước bị phá hủy, gia đình bị diệt vong, hắn ta bỏ rơi ta, mang theo trắc phi chạy trốn. Đến lúc đó ta mới hiểu ra trái tim của hắn ta không bao giờ có thể sưởi ấm lên được, nhưng mọi thứ đã quá muộn.

Ta chỉ có thể nhảy thành lầu mang theo hận thù.

Kiếp này…

Ta nhìn Tiêu Trạch bị thương nặng, lại đẩy ta ra, không cho ta đến gần.

Ta lạnh lùng cười trong lòng.

Vậy thì ngươi cứ chờ c.h.ết ở đây đi.