Thông tin truyện: Năm mới lấy vợ xung hỷ
Tiêu đềNăm mới lấy vợ xung hỷ
Mô tảCha dùng mười lượng bạc bán ta vào Tần gia để xung hỷ.    Tần nhị thiếu gia là một kẻ bệnh tật. Ngày thành thân, hắn sốt cao, hôn mê, chẳng một ai trong nhà đến thăm.   Không còn cách nào khác, ta cõng hắn đi hai dặm đường tìm thầy lang. Hắn nằm trên lưng ta, lơ mơ gọi: "Nương tử".    Ta cảm tạ trời đất, nhưng bị hắn gọi đến nỗi mặt đỏ bừng.    Ta vừa thở hổn hển vừa nói: "Thiếu gia, gọi con là Tiểu Mãn là được rồi. Lão phu nhân mua con từ quê lên, chỉ để hầu hạ ngài thôi. Không cần, không cần gọi con như vậy, con thực sự không dám nhận."    May thay, hắn lại ngất đi.   Dưới sự chăm sóc của ta, thân thể thiếu gia dần dần khá hơn. Ta cũng không tiện ở lại phòng hắn nữa.    Đêm đầu tiên chuyển đến sân nhỏ, hắn mặc áo mỏng, chân trần đứng trước cửa, nói: "Nương tử, nàng không cần ta nữa sao? Nàng không ở đây, ta ngủ làm sao được?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,697
Số chương12
Thể loạiCổ Đại, HE, Hào Môn Thế Gia, Gả Thay, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252360
Chương 2Chương 22/4/20252390
Chương 3Chương 32/4/20251860
Chương 4Chương 42/4/2025890
Chương 5Chương 52/4/2025300
Chương 6Chương 62/4/2025980
Chương 7Chương 72/4/20252180
Chương 8Chương 82/4/20251930
Chương 9Chương 92/4/20253390
Chương 10Chương 102/4/20252990
Chương 11Chương 112/4/20254670
Chương 12Chương 122/4/20253030
Năm mới lấy vợ xung hỷ

Năm mới lấy vợ xung hỷ

Năm mới lấy vợ xung hỷ
2697
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:17 02/04/2025

Mô tả

Cha dùng mười lượng bạc bán ta vào Tần gia để xung hỷ. 

Tần nhị thiếu gia là một kẻ bệnh tật. Ngày thành thân, hắn sốt cao, hôn mê, chẳng một ai trong nhà đến thăm.

Không còn cách nào khác, ta cõng hắn đi hai dặm đường tìm thầy lang. Hắn nằm trên lưng ta, lơ mơ gọi: "Nương tử". 

Ta cảm tạ trời đất, nhưng bị hắn gọi đến nỗi mặt đỏ bừng. 

Ta vừa thở hổn hển vừa nói: "Thiếu gia, gọi con là Tiểu Mãn là được rồi. Lão phu nhân mua con từ quê lên, chỉ để hầu hạ ngài thôi. Không cần, không cần gọi con như vậy, con thực sự không dám nhận." 

May thay, hắn lại ngất đi.

Dưới sự chăm sóc của ta, thân thể thiếu gia dần dần khá hơn. Ta cũng không tiện ở lại phòng hắn nữa. 

Đêm đầu tiên chuyển đến sân nhỏ, hắn mặc áo mỏng, chân trần đứng trước cửa, nói: "Nương tử, nàng không cần ta nữa sao? Nàng không ở đây, ta ngủ làm sao được?"