Thông tin truyện: Nghịch Lý Của Người Bị Hại
Tiêu đềNghịch Lý Của Người Bị Hại
Mô tảTòa nhà nghệ thuật bùng cháy dữ dội, tôi hoàn toàn có thể tự mình chạy thoát, nhưng lại bị đồng đội nam ép bế kiểu công chúa.    Gã giả vờ làm ra vẻ muốn cứu tôi.    Khi sắp thoát ra khỏi nơi nguy hiểm, gã cố tình thả tôi xuống cầu thang, khiến tôi gãy cột sống, nằm liệt trên giường, trở thành phế nhân.    Sau đó, gã còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn:    “Ý tốt của tôi là muốn cứu cô ấy, chính cô ấy giãy giụa mới xảy ra tai nạn.”    “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?”    Cứ thế, gã từ kẻ gây họa biến thành người bị hại, liên tiếp nhận được sự cảm thông, thậm chí còn đỗ vào trường đại học mơ ước.    Còn tôi, lại bị gán danh vong ân bội nghĩa, mang theo cơ thể tàn phế, khó khăn leo lên tầng cao tự tử.    Lần nữa mở mắt, tôi trở lại đúng ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy.    Lần này, tôi nhanh tay đẩy gã xuống cầu thang trước...
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,293
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, HE, Hiện Đại, Trả Thù, Thanh Xuân Vườn Trường, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20252200
Chương 222/4/20256870
Chương 332/4/20254310
Chương 442/4/20255430
Chương 552/4/20253810
Chương 662/4/20256030
Chương 772/4/20256280
Chương 88.end2/4/20258000
Nghịch Lý Của Người Bị Hại

Nghịch Lý Của Người Bị Hại

Nghịch Lý Của Người Bị Hại
4293
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:18 02/04/2025

Mô tả

Tòa nhà nghệ thuật bùng cháy dữ dội, tôi hoàn toàn có thể tự mình chạy thoát, nhưng lại bị đồng đội nam ép bế kiểu công chúa. 

Gã giả vờ làm ra vẻ muốn cứu tôi. 

Khi sắp thoát ra khỏi nơi nguy hiểm, gã cố tình thả tôi xuống cầu thang, khiến tôi gãy cột sống, nằm liệt trên giường, trở thành phế nhân. 

Sau đó, gã còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: 

“Ý tốt của tôi là muốn cứu cô ấy, chính cô ấy giãy giụa mới xảy ra tai nạn.” 

“Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” 

Cứ thế, gã từ kẻ gây họa biến thành người bị hại, liên tiếp nhận được sự cảm thông, thậm chí còn đỗ vào trường đại học mơ ước. 

Còn tôi, lại bị gán danh vong ân bội nghĩa, mang theo cơ thể tàn phế, khó khăn leo lên tầng cao tự tử. 

Lần nữa mở mắt, tôi trở lại đúng ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. 

Lần này, tôi nhanh tay đẩy gã xuống cầu thang trước...