Thông tin truyện: NGUYỆT VÃN
Tiêu đềNGUYỆT VÃN
Mô tảTa thuở nhỏ từng bệnh nặng, khiến đầu óc trở nên ngây dại, tỷ tỷ lo lắng không yên, nên sau khi xuất giá đã đem ta giao phó cho tiểu thúc. Phu quân của ta là một kẻ ăn chơi lêu lổng, phóng đãng vô độ, suốt ngày chỉ lo chơi bời, tiêu khiển. Tỷ phu thì lạnh lùng cao ngạo, chính trực nghiêm trang, nhưng lại bị một nữ nhân yếu đuối bám lấy, khiến chàng do dự không quyết, tình cảm rối ren cho đến khi nàng ấy mang thai. Tỷ tỷ đau lòng tột độ, nhìn thấy phu quân ta cầm lồng chim, bước đi lảo đảo, nàng nhắm mắt lại, thở dài mà hỏi ta: “Chúng ta là tỷ muội, chẳng lẽ đều phải phí hoài tuổi xuân tại đây, ngươi có muốn đi không?” Ta quay đầu nhìn phu quân ngốc nghếch, rồi dứt khoát gật đầu: “Đi.” Tỷ tỷ đi đâu, ta sẽ đi theo đó. Ngay khi chúng ta chuẩn bị bỏ trốn, lại phát hiện phu quân đã cầm dao kề lên cổ tỷ phu, ánh mắt sắc lạnh, khóe môi nhếch lên đầy vẻ nham hiểm: “Đi, quỳ xuống xin lỗi đại tẩu, rồi giải quyết nữ nhân kia cho ta.” Chàng nghiến răng nói: “Nếu không, thê tử của ta cũng sẽ bỏ đi theo.” Sau đó chàng quay sang nhìn ta, lúc này đang co ro trong góc, vẻ mặt đầy ấm ức: “Vãn Vãn, nàng không cần ta nữa sao?”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,356
Số chương10
Thể loạiCổ Đại, Gia Đấu, Hào Môn, Sủng, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20256360
Chương 2Chương 217/4/20255600
Chương 3Chương 317/4/20255080
Chương 4Chương 417/4/20255360
Chương 5Chương 517/4/20255570
Chương 6Chương 617/4/20255510
Chương 7Chương 717/4/20255150
Chương 8Chương 817/4/20255190
Chương 9Chương 917/4/20254940
Chương 10Ngoại truyện: Cố Viễn17/4/20254430
NGUYỆT VÃN

NGUYỆT VÃN

NGUYỆT VÃN
5356
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:17 22/04/2023

Mô tả

Ta thuở nhỏ từng bệnh nặng, khiến đầu óc trở nên ngây dại, tỷ tỷ lo lắng không yên, nên sau khi xuất giá đã đem ta giao phó cho tiểu thúc.

Phu quân của ta là một kẻ ăn chơi lêu lổng, phóng đãng vô độ, suốt ngày chỉ lo chơi bời, tiêu khiển.

Tỷ phu thì lạnh lùng cao ngạo, chính trực nghiêm trang, nhưng lại bị một nữ nhân yếu đuối bám lấy, khiến chàng do dự không quyết, tình cảm rối ren cho đến khi nàng ấy mang thai.

Tỷ tỷ đau lòng tột độ, nhìn thấy phu quân ta cầm lồng chim, bước đi lảo đảo, nàng nhắm mắt lại, thở dài mà hỏi ta: “Chúng ta là tỷ muội, chẳng lẽ đều phải phí hoài tuổi xuân tại đây, ngươi có muốn đi không?”

Ta quay đầu nhìn phu quân ngốc nghếch, rồi dứt khoát gật đầu: “Đi.”

Tỷ tỷ đi đâu, ta sẽ đi theo đó.

Ngay khi chúng ta chuẩn bị bỏ trốn, lại phát hiện phu quân đã cầm dao kề lên cổ tỷ phu, ánh mắt sắc lạnh, khóe môi nhếch lên đầy vẻ nham hiểm: “Đi, quỳ xuống xin lỗi đại tẩu, rồi giải quyết nữ nhân kia cho ta.”

Chàng nghiến răng nói: “Nếu không, thê tử của ta cũng sẽ bỏ đi theo.”

Sau đó chàng quay sang nhìn ta, lúc này đang co ro trong góc, vẻ mặt đầy ấm ức: “Vãn Vãn, nàng không cần ta nữa sao?”