Thông tin truyện: OMEGA MẸ KẾ DỊU DÀNG CỦA HẮN
Tiêu đềOMEGA MẸ KẾ DỊU DÀNG CỦA HẮN
Mô tảOmega mẹ kế của hắn luôn dịu dàng đoan trang, thích ngồi dưới tán cây vào những buổi chiều trời quang đãng, ôm một cuốn sách đọc về cách nuôi dạy con cái.    Những tia nắng xuyên qua từng kẽ lá, tạo thành những đốm sáng loang lổ trên người cậu, bao phủ cậu trong một lớp ánh sáng nhàn nhạt, trông thật dịu dàng, mềm mại đến mức khiến người ta không dám chạm vào.   Lần cuối cùng Giang Đại Tự gặp cậu là trong buổi họp lớp cấp ba.   Hồi đó, Lâm Kiến Thư chưa mang cái bụng bầu lớn như bây giờ, cả người gầy gò nhỏ bé như một con chim sẻ, ngồi thu mình ở góc ghế sô pha, ôm ly nước cam uống từ đầu đến cuối buổi tiệc mà chẳng ai chú ý đến.   Giang Đại Tự từng bị cậu ta lừa tiền, lừa cả tình cảm, nên độ thiện cảm gần như bằng không. Hắn ta còn nhân cơ hội buổi họp lớp, lạnh lùng châm chọc vài câu.   Nhưng tiểu Omega ấy chỉ bối rối cười gượng, cúi đầu, lặng lẽ cho qua chuyện.   Giang Đại Tự lắc đầu, cố gắng quẳng đi những ký ức chẳng mấy vui vẻ đó, bực bội "chậc" một tiếng.   Giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó Lâm Kiến Thư đã sớm qua lại với ông già kia rồi, nên nụ cười ngày ấy không phải vì bối rối, mà đơn thuần là sự khinh thường đối với những lời châm chọc của hắn.   Giang Đại Tự đang miên man suy nghĩ thì tiếng mở cửa bất ngờ vang lên sau lưng, khiến hắn giật mình.   Không biết từ lúc nào, Lâm Kiến Thư đã thu dọn tấm chăn nhỏ, ôm sách lặng lẽ quay lại phòng khách.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem514
Số chương3
Thể loạiĐam Mỹ, Đô Thị, Hiện Đại, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20251120
Chương 222/4/20251420
Chương 33 - HẾT2/4/20252600
OMEGA MẸ KẾ DỊU DÀNG CỦA HẮN

OMEGA MẸ KẾ DỊU DÀNG CỦA HẮN

OMEGA MẸ KẾ DỊU DÀNG CỦA HẮN
514
Lượt xem
3
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:20 02/04/2025

Mô tả

Omega mẹ kế của hắn luôn dịu dàng đoan trang, thích ngồi dưới tán cây vào những buổi chiều trời quang đãng, ôm một cuốn sách đọc về cách nuôi dạy con cái. 

Những tia nắng xuyên qua từng kẽ lá, tạo thành những đốm sáng loang lổ trên người cậu, bao phủ cậu trong một lớp ánh sáng nhàn nhạt, trông thật dịu dàng, mềm mại đến mức khiến người ta không dám chạm vào.

Lần cuối cùng Giang Đại Tự gặp cậu là trong buổi họp lớp cấp ba.

Hồi đó, Lâm Kiến Thư chưa mang cái bụng bầu lớn như bây giờ, cả người gầy gò nhỏ bé như một con chim sẻ, ngồi thu mình ở góc ghế sô pha, ôm ly nước cam uống từ đầu đến cuối buổi tiệc mà chẳng ai chú ý đến.

Giang Đại Tự từng bị cậu ta lừa tiền, lừa cả tình cảm, nên độ thiện cảm gần như bằng không. Hắn ta còn nhân cơ hội buổi họp lớp, lạnh lùng châm chọc vài câu.

Nhưng tiểu Omega ấy chỉ bối rối cười gượng, cúi đầu, lặng lẽ cho qua chuyện.

Giang Đại Tự lắc đầu, cố gắng quẳng đi những ký ức chẳng mấy vui vẻ đó, bực bội "chậc" một tiếng.

Giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó Lâm Kiến Thư đã sớm qua lại với ông già kia rồi, nên nụ cười ngày ấy không phải vì bối rối, mà đơn thuần là sự khinh thường đối với những lời châm chọc của hắn.

Giang Đại Tự đang miên man suy nghĩ thì tiếng mở cửa bất ngờ vang lên sau lưng, khiến hắn giật mình.

Không biết từ lúc nào, Lâm Kiến Thư đã thu dọn tấm chăn nhỏ, ôm sách lặng lẽ quay lại phòng khách.