Thông tin truyện: PHƯỢNG TIỂU QUỲ
Tiêu đềPHƯỢNG TIỂU QUỲ
Mô tảTrước khi cha ta qua đời, ông nói mình còn thiếu món nợ ân tình cần phải trả. Ông lấy ra một miếng ngọc bội trắng, nói rằng trước kia đã hứa gả ta cho con trai bạn cũ của ông. Nhưng giờ đây, nhà người ta đã làm quan ở Kinh thành, còn nhà ta ở biên cương làm nghề mổ heo, dù thế nào cũng không thể để họ chịu thiệt được. Thay vì vậy, chi bằng làm ba việc giúp nhà họ cũng xem như là trả ơn rồi. Ta nghe xong mà rưng rưng nước mắt, lặng lẽ gật đầu. Ta ghi nhớ cái tên Thất lang của Ung gia ở Yến Kinh. Thế nhưng vừa đến Yến Kinh, ta đã nghe tin Ung Thất lang trêu chọc công chúa, bị đánh gãy chân, giam trong phủ công chúa. Đêm đó, ta lẻn vào phủ công chúa, cứu Ung Thất lang ra ngoài. Sau đó âm thầm làm chân chạy việc giúp hắn, còn cố gắng trả xong món nợ ân tình ngày xưa. Khi chuẩn bị trở về quê, Ung Thất lang lại hối hận, nhất quyết muốn ta thành thân với hắn. Đang lúc ta còn do dự, Vân Thất lang của phủ Uy Viễn Hầu lại mang theo miếng ngọc bội trắng giống hệt tìm tới cửa, nói rằng hắn mới là vị hôn phu của ta. Ung Thất lang vừa nghe xong liền liên tục xua tay, liều mạng lắc đầu. Chet tiệt, lúc này ta mới nhớ ra cha ta là người Tây Bắc, phát âm không phân biệt được “Ung” với “Vân”!
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem683
Số chương9
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, Hài Hước

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/2025990
Chương 222/4/2025870
Chương 332/4/2025650
Chương 442/4/2025860
Chương 552/4/2025690
Chương 662/4/2025470
Chương 772/4/2025700
Chương 882/4/2025680
Chương 992/4/2025920
PHƯỢNG TIỂU QUỲ

PHƯỢNG TIỂU QUỲ

PHƯỢNG TIỂU QUỲ
683
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:21 02/04/2025

Mô tả

Trước khi cha ta qua đời, ông nói mình còn thiếu món nợ ân tình cần phải trả.

Ông lấy ra một miếng ngọc bội trắng, nói rằng trước kia đã hứa gả ta cho con trai bạn cũ của ông.

Nhưng giờ đây, nhà người ta đã làm quan ở Kinh thành, còn nhà ta ở biên cương làm nghề mổ heo, dù thế nào cũng không thể để họ chịu thiệt được.

Thay vì vậy, chi bằng làm ba việc giúp nhà họ cũng xem như là trả ơn rồi.

Ta nghe xong mà rưng rưng nước mắt, lặng lẽ gật đầu.

Ta ghi nhớ cái tên Thất lang của Ung gia ở Yến Kinh.

Thế nhưng vừa đến Yến Kinh, ta đã nghe tin Ung Thất lang trêu chọc công chúa, bị đánh gãy chân, giam trong phủ công chúa.

Đêm đó, ta lẻn vào phủ công chúa, cứu Ung Thất lang ra ngoài.

Sau đó âm thầm làm chân chạy việc giúp hắn, còn cố gắng trả xong món nợ ân tình ngày xưa.

Khi chuẩn bị trở về quê, Ung Thất lang lại hối hận, nhất quyết muốn ta thành thân với hắn.

Đang lúc ta còn do dự, Vân Thất lang của phủ Uy Viễn Hầu lại mang theo miếng ngọc bội trắng giống hệt tìm tới cửa, nói rằng hắn mới là vị hôn phu của ta.

Ung Thất lang vừa nghe xong liền liên tục xua tay, liều mạng lắc đầu.

Chet tiệt, lúc này ta mới nhớ ra cha ta là người Tây Bắc, phát âm không phân biệt được “Ung” với “Vân”!