Thông tin truyện: SA ĐƯỜNG CHU
Tiêu đềSA ĐƯỜNG CHU
Mô tảNgày ta cập kê, tuyết rơi rất lớn, hắn nói muốn thoái hôn, muốn cưới nha hoàn của ta. Mọi niềm vui sướng trong lòng ta dường như đều bị trận tuyết đầu mùa này làm cho đông cứng, ta khó tin nhìn hắn. Hắn đứng dưới mái hiên, nghiêng người về phía ta, vẻ mặt chuyên chú nhìn đám người đang nô đùa ở phía xa. "… Huynh muốn cưới A Bích?" Ta gian nan nói. "A Bích là tên mà Thẩm gia đặt cho, ta đã đổi tên cho nàng ấy rồi, lấy theo họ của các người, gọi là Thẩm Thanh Dung." Hắn giơ một tay ra, đón lấy một bông tuyết, nhàn nhạt nói. "Nhưng mà… thân khế của nàng ta vẫn còn ở chỗ nhà chúng ta…" Ta nhìn hắn, nhất thời không biết nên nói gì, một lúc lâu sau mới thốt ra được một câu. Hoắc Cảnh Yến tỏ vẻ không để ý lắm: "Ta sẽ đi nói với Thẩm lão phu nhân." Lúc này, ta không còn gì để nói, vì vậy ta thở dài một hơi, để giải tỏa nỗi niềm đang chất chứa trong lòng, gật đầu, châu thúy trên đầu va vào nhau vang lên leng keng, cuối cùng hắn cũng chịu liếc nhìn ta một cái, ta miễn cưỡng cười: "Huynh đi đi." Đuôi lông mày Hoắc Cảnh Yến khẽ giãn ra, gật đầu với ta: "Đa tạ." Ta tự giễu cười, hắn lúc này ngược lại lại tỏ vẻ áy náy: "Muội là một cô nương tốt." Ta buông chiếc khăn tay đang vò trong tay xuống, cúi đầu nói: "Muội sẽ không làm loạn, nếu huynh có thể thuyết phục được cha huynh và cha muội, muội sẽ đồng ý thoái hôn. Nhưng muội sẽ không đứng ra nói đỡ cho huynh, cũng sẽ không nói giúp A Bích, huynh cũng nên hiểu rõ hậu quả của việc làm này, muội chỉ là không muốn liên lụy đến mình, huynh có thể hiểu không?" Ta vén mấy sợi tóc lòa xòa bên má, ngẩng đầu lên: "Muội là một người rất ích kỷ." Hoắc Cảnh Yến lúc này lại bật cười, băng tuyết giữa đôi lông mày dường như tan chảy, hắn nói: "Muội như vậy sao gọi là ích kỷ. Ta mới là ích kỷ. Muội yên tâm, ta sẽ xử lý tốt." Như vậy, ta liền gật đầu, nhìn theo bóng lưng hắn rời đi. Hắn thậm chí còn không che ô, sải bước đi về phía đám đông, ta ngơ ngác nhìn hắn, nhìn hắn ngỗ ngược bước ra khỏi thế giới của ta.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem20,515
Số chương21
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20257280
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20254030
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20252130
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20251910
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20252050
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20251270
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20258110
Chương 8CHƯƠNG 82/4/20258550
Chương 9CHƯƠNG 92/4/20259590
Chương 10CHƯƠNG 102/4/20252900
Chương 11CHƯƠNG 112/4/2025800
Chương 12CHƯƠNG 122/4/20258260
Chương 13CHƯƠNG 132/4/2025230
Chương 14CHƯƠNG 142/4/20259960
Chương 15CHƯƠNG 152/4/20257200
Chương 16CHƯƠNG 15.22/4/20259430
Chương 17CHƯƠNG 162/4/20259050
Chương 18CHƯƠNG 172/4/20259190
Chương 19CHƯƠNG 182/4/20258040
Chương 20CHƯƠNG 192/4/20258020
Chương 21HẾT2/4/20257170
SA ĐƯỜNG CHU

SA ĐƯỜNG CHU

SA ĐƯỜNG CHU
20515
Lượt xem
21
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Ngày ta cập kê, tuyết rơi rất lớn, hắn nói muốn thoái hôn, muốn cưới nha hoàn của ta.

Mọi niềm vui sướng trong lòng ta dường như đều bị trận tuyết đầu mùa này làm cho đông cứng, ta khó tin nhìn hắn. Hắn đứng dưới mái hiên, nghiêng người về phía ta, vẻ mặt chuyên chú nhìn đám người đang nô đùa ở phía xa.

"… Huynh muốn cưới A Bích?" Ta gian nan nói.

"A Bích là tên mà Thẩm gia đặt cho, ta đã đổi tên cho nàng ấy rồi, lấy theo họ của các người, gọi là Thẩm Thanh Dung." Hắn giơ một tay ra, đón lấy một bông tuyết, nhàn nhạt nói.

"Nhưng mà… thân khế của nàng ta vẫn còn ở chỗ nhà chúng ta…" Ta nhìn hắn, nhất thời không biết nên nói gì, một lúc lâu sau mới thốt ra được một câu.

Hoắc Cảnh Yến tỏ vẻ không để ý lắm: "Ta sẽ đi nói với Thẩm lão phu nhân."

Lúc này, ta không còn gì để nói, vì vậy ta thở dài một hơi, để giải tỏa nỗi niềm đang chất chứa trong lòng, gật đầu, châu thúy trên đầu va vào nhau vang lên leng keng, cuối cùng hắn cũng chịu liếc nhìn ta một cái, ta miễn cưỡng cười: "Huynh đi đi."

Đuôi lông mày Hoắc Cảnh Yến khẽ giãn ra, gật đầu với ta: "Đa tạ."

Ta tự giễu cười, hắn lúc này ngược lại lại tỏ vẻ áy náy: "Muội là một cô nương tốt."

Ta buông chiếc khăn tay đang vò trong tay xuống, cúi đầu nói: "Muội sẽ không làm loạn, nếu huynh có thể thuyết phục được cha huynh và cha muội, muội sẽ đồng ý thoái hôn. Nhưng muội sẽ không đứng ra nói đỡ cho huynh, cũng sẽ không nói giúp A Bích, huynh cũng nên hiểu rõ hậu quả của việc làm này, muội chỉ là không muốn liên lụy đến mình, huynh có thể hiểu không?"

Ta vén mấy sợi tóc lòa xòa bên má, ngẩng đầu lên: "Muội là một người rất ích kỷ."

Hoắc Cảnh Yến lúc này lại bật cười, băng tuyết giữa đôi lông mày dường như tan chảy, hắn nói: "Muội như vậy sao gọi là ích kỷ. Ta mới là ích kỷ. Muội yên tâm, ta sẽ xử lý tốt."

Như vậy, ta liền gật đầu, nhìn theo bóng lưng hắn rời đi. Hắn thậm chí còn không che ô, sải bước đi về phía đám đông, ta ngơ ngác nhìn hắn, nhìn hắn ngỗ ngược bước ra khỏi thế giới của ta.