Thông tin truyện: SAU KHI BỊ VỨT BỎ, TA TRỞ THÀNH THIÊN MỆNH CHI NỮ
Tiêu đềSAU KHI BỊ VỨT BỎ, TA TRỞ THÀNH THIÊN MỆNH CHI NỮ
Mô tảTrên đường đi, chúng ta gặp phải sơn tặc. Để bảo vệ nương và các muội muội, ta cố nén kinh hãi, tình nguyện ở lại làm con tin thay họ. Nhưng… gia tộc lại ruồng bỏ ta, không hề cử người quay lại chuộc thân cho ta. Ta không c.h,ế,t Nhưng ta lại bị đám sơn tặc giận dữ giày xéo, lột sạch xiêm y... rồi vứt trước cửa phủ. Ta thân tàn ma dại. Còn những người thân mà ta liều mình bảo vệ, chỉ hận ta làm nhơ nhuốc thanh danh của họ, ước gì ta c.h,ế,t quách cho xong. Vị hôn phu từng thề non hẹn biển với ta, cũng ghê tởm ta dơ bẩn, chẳng muốn chạm vào ta. Cuối cùng, ta ôm hận trong lòng, hổ thẹn mà treo cổ t ự v ẫ n. Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời khắc trước khi bị sơn tặc bắt giữ. Lần này… mọi người tự mình cầu phúc đi!
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem8,088
Số chương8
Thể loạiTrọng Sinh, Gia Đấu, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1: Bừng tỉnh2/4/20256510
Chương 2Chương 2: Ta chẳng còn bận tâm nữa.2/4/20252310
Chương 3Chương 3: Sao hắn biết ta sẽ vui?2/4/20253880
Chương 4Chương 4: Hầu phủ2/4/20259620
Chương 5Chương 5: Mỗi người một ngả2/4/20258900
Chương 6Chương 6: Có thích khách2/4/20251,0040
Chương 7Chương 7: Thiên mệnh chi nữ2/4/20251970
Chương 8Chương 8: Phiên ngoại (Hết)2/4/20257420
SAU KHI BỊ VỨT BỎ, TA TRỞ THÀNH THIÊN MỆNH CHI NỮ

SAU KHI BỊ VỨT BỎ, TA TRỞ THÀNH THIÊN MỆNH CHI NỮ

SAU KHI BỊ VỨT BỎ, TA TRỞ THÀNH THIÊN MỆNH CHI NỮ
8088
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Trên đường đi, chúng ta gặp phải sơn tặc.

Để bảo vệ nương và các muội muội, ta cố nén kinh hãi, tình nguyện ở lại làm con tin thay họ.

Nhưng… gia tộc lại ruồng bỏ ta, không hề cử người quay lại chuộc thân cho ta.

Ta không c.h,ế,t

Nhưng ta lại bị đám sơn tặc giận dữ giày xéo, lột sạch xiêm y... rồi vứt trước cửa phủ.

Ta thân tàn ma dại.

Còn những người thân mà ta liều mình bảo vệ, chỉ hận ta làm nhơ nhuốc thanh danh của họ, ước gì ta c.h,ế,t quách cho xong.

Vị hôn phu từng thề non hẹn biển với ta, cũng ghê tởm ta dơ bẩn, chẳng muốn chạm vào ta.

Cuối cùng, ta ôm hận trong lòng, hổ thẹn mà treo cổ t ự v ẫ n.

Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời khắc trước khi bị sơn tặc bắt giữ.

Lần này… mọi người tự mình cầu phúc đi!