Thông tin truyện: Sau khi Chu Cận Nghiêm hy sinh thế thân để cứu bạch nguyệt quang
Tiêu đềSau khi Chu Cận Nghiêm hy sinh thế thân để cứu bạch nguyệt quang
Mô tảVào năm tôi túng quẫn nhất, tôi đã lấy ba mươi vạn bán mình cho Chu Cận Nghiêm, làm thế thân cho Bạch Nguyệt Quang trong lòng anh ta. Tôi bị bạn bè anh ta ép uống rượu đến xuất huyết dạ dày. Bọn họ hỏi anh ta: “Đau lòng không?” Anh ta cụp mắt, giọng hờ hững: “Chỉ là thế thân thôi.” Về sau, để cứu Bạch Nguyệt Quang, Chu Cận Nghiêm trơ mắt nhìn tôi rơi xuống biển từ vách đá. Lực lượng cứu hộ mãi không tìm thấy thi thể. Anh ta bỗng như phát điên, tìm kiếm tôi khắp nơi. Năm năm sau, tôi nhận được lời mời trở về nước, gặp lại anh ta tại một sự kiện nọ. Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, vành mắt đỏ hoe: “Anh biết em chưa chết mà. Anh vẫn luôn tìm em—” Tôi lùi lại một bước, mỉm cười lịch sự mà xa cách: “Xin lỗi, anh là ai vậy?”
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem374
Số chương16
Thể loạiNữ Cường, HE, Hiện Đại, Ngược

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025270
Chương 2Chương 22/4/2025230
Chương 3Chương 32/4/2025130
Chương 4Chương 42/4/2025150
Chương 5Chương 52/4/202580
Chương 6Chương 62/4/2025120
Chương 7Chương 72/4/2025210
Chương 8Chương 82/4/2025240
Chương 9Chương 92/4/2025200
Chương 10Chương 102/4/2025250
Chương 11Chương 112/4/2025210
Chương 12Chương 122/4/2025230
Chương 13Chương 132/4/2025200
Chương 14Chương 142/4/2025250
Chương 15Chương 152/4/2025260
Chương 16Chương 162/4/2025230
Sau khi Chu Cận Nghiêm hy sinh thế thân để cứu bạch nguyệt quang

Sau khi Chu Cận Nghiêm hy sinh thế thân để cứu bạch nguyệt quang

Sau khi Chu Cận Nghiêm hy sinh thế thân để cứu bạch nguyệt quang
374
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Vào năm tôi túng quẫn nhất, tôi đã lấy ba mươi vạn bán mình cho Chu Cận Nghiêm, làm thế thân cho Bạch Nguyệt Quang trong lòng anh ta.

Tôi bị bạn bè anh ta ép uống rượu đến xuất huyết dạ dày.

Bọn họ hỏi anh ta:

“Đau lòng không?”

Anh ta cụp mắt, giọng hờ hững:

“Chỉ là thế thân thôi.”

Về sau, để cứu Bạch Nguyệt Quang, Chu Cận Nghiêm trơ mắt nhìn tôi rơi xuống biển từ vách đá.

Lực lượng cứu hộ mãi không tìm thấy thi thể.

Anh ta bỗng như phát điên, tìm kiếm tôi khắp nơi.

Năm năm sau, tôi nhận được lời mời trở về nước, gặp lại anh ta tại một sự kiện nọ.

Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, vành mắt đỏ hoe:

“Anh biết em chưa chết mà. Anh vẫn luôn tìm em—”

Tôi lùi lại một bước, mỉm cười lịch sự mà xa cách:

“Xin lỗi, anh là ai vậy?”