Thông tin truyện: Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q1)
Tiêu đềSau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q1)
Mô tảLâm Thù Văn từng là con trai độc nhất của Lâm gia. Tuy cơ thể yếu đuối, tai bị điếc một bên, nhưng tính cách cậu ngoan ngoãn lương thiện, tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ trở thành địa chủ nhỏ trẻ nhất. Sau này lại lộ ra tin Lâm Thù Văn không phải con ruột Lâm gia, Lâm gia kế đó đón con ruột trở về, còn cậu thì bị đuổi về quê. Trở về quê nhà, Lâm Thù Văn không cách nào tiếp thu được những thay đổi này, cậu qua đời ngoài ý muốn. Sau khi sống lại, cậu quay về ngày đứa con út được đón về. Lúc này Lâm Thù Văn quyết định sống tốt cuộc đời mình, từ bỏ thân phận địa chủ nhỏ của Lâm gia và vị hôn phu từng hứa bên cậu suốt đời. *** Lâm tiểu công tử bị trục xuất về quê không giống mọi người, cậu yếu đuối mong manh, mặt trắng môi mềm, sở hữu đôi mắt mèo xinh đẹp nhưng xa cách. Lâm công tử không thể đỡ nỗi chai dầu, bông lúa ngoài ruộng dường như cao hơn cả cậu, những thôn dân âm thầm vây xem đều sợ những bông lúa đó sẽ đè bẹp cậu mất thôi. Sau này, các thôn dân bắt đầu gọi Lâm Thù Văn một tiếng tiểu Lâm tiên sinh. Trên đường về nhà, Lâm Thù Văn không may gặp phải trận mưa to, vì để tránh mưa cậu không thể không mặt dày hỏi xin một thương đội một nơi để nghỉ ngơi. Khi thanh âm dễ nghe của Lâm Thù Văn vang lên, cách một tấm màn che, vị chủ thương đội khó ngủ lâu năm, nhờ vào giọng nói ấy, bất ngờ chìm vào giấc ngủ. Để duy trì kế sinh nhai, Lâm Thù Văn mỗi ngày đều đến chỗ đại địa chủ đọc sách cho hắn nghe. Dần dần, đại địa chủ dường như không còn hài lòng với việc cậu chỉ đến đọc sách mỗi ngày nữa, những yêu cầu kỳ quái của hắn ngày càng nhiều lên. Thoát khỏi bóng ma tâm lý, Lâm Thù Văn trở thành một bé mèo xinh đẹp với bộ lông mượt mà, ai thấy đều phải quay lại nhìn một cái. Cuộc sống của cậu càng ngày càng tốt, người đến học văn, học vẽ cũng ngày một nhiều lên. Cha mẹ Lâm muốn đón cậu quay về, hứa hẹn sẽ cho cậu làm quản sự. Thậm chí vị hôn phu còn tìm đến cửa, nói rằng hắn vẫn luôn nhớ cậu không quên. Cuối cùng, Lâm Thù Văn thành địa chủ nhỏ, nhưng không phải địa chủ nhỏ của Lâm gia, mà là địa chủ nhỏ Nghiêm gia. Đại địa chủ Nghiêm gia còn đối với cậu hết lòng hết dạ, trước sau như một, rất giống kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem795
Số chương43
Thể loạiĐam Mỹ, Sủng, Trọng Sinh

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 2: Trọng sinh quay về sáu năm trước17/4/2025530
Chương 2Chương 217/4/2025360
Chương 3Chương 317/4/2025300
Chương 4Chương 417/4/2025330
Chương 5Chương 517/4/2025320
Chương 6Chương 617/4/2025300
Chương 7Chương 717/4/2025310
Chương 8Chương 817/4/2025300
Chương 9Chương 917/4/2025270
Chương 10Chương 1017/4/2025270
Chương 11Chương 1117/4/2025240
Chương 12Chương 1217/4/2025240
Chương 13Chương 1317/4/2025230
Chương 14Chương 1417/4/2025290
Chương 15Chương 1517/4/2025250
Chương 16Chương 1617/4/2025230
Chương 17Chương 1717/4/2025240
Chương 18Chương 1817/4/2025220
Chương 19Chương 1917/4/2025250
Chương 20Chương 2017/4/2025270
Chương 21Chương 2117/4/2025250
Chương 22Chương 2217/4/2025240
Chương 23Chương 2317/4/2025230
Chương 24Chương 2417/4/2025230
Chương 25Chương 2517/4/2025230
Chương 26Chương 2617/4/2025230
Chương 27Chương 2717/4/2025270
Chương 28Chương 2817/4/2025280
Chương 29Chương 2917/4/2025270
Chương 30Chương 3017/4/2025250
Chương 31Chương 3117/4/2025240
Chương 32Chương 3217/4/2025190
Chương 33Chương 3317/4/2025180
Chương 34Chương 3417/4/2025160
Chương 35Chương 3517/4/2025160
Chương 36Chương 3617/4/2025150
Chương 37Chương 3717/4/2025140
Chương 38Chương 3817/4/2025150
Chương 39Chương 3917/4/2025160
Chương 40Chương 4017/4/2025150
Chương 41Chương 4117/4/2025150
Chương 42Chương 4217/4/2025150
Chương 43Chương 4317/4/2025200
Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q1)

Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q1)

Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q1)
795
Lượt xem
43
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
21:13 13/06/2025

Mô tả

Lâm Thù Văn từng là con trai độc nhất của Lâm gia.

Tuy cơ thể yếu đuối, tai bị điếc một bên, nhưng tính cách cậu ngoan ngoãn lương thiện, tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ trở thành địa chủ nhỏ trẻ nhất.

Sau này lại lộ ra tin Lâm Thù Văn không phải con ruột Lâm gia, Lâm gia kế đó đón con ruột trở về, còn cậu thì bị đuổi về quê.

Trở về quê nhà, Lâm Thù Văn không cách nào tiếp thu được những thay đổi này, cậu qua đời ngoài ý muốn.

Sau khi sống lại, cậu quay về ngày đứa con út được đón về.

Lúc này Lâm Thù Văn quyết định sống tốt cuộc đời mình, từ bỏ thân phận địa chủ nhỏ của Lâm gia và vị hôn phu từng hứa bên cậu suốt đời.

***

Lâm tiểu công tử bị trục xuất về quê không giống mọi người, cậu yếu đuối mong manh, mặt trắng môi mềm, sở hữu đôi mắt mèo xinh đẹp nhưng xa cách.

Lâm công tử không thể đỡ nỗi chai dầu, bông lúa ngoài ruộng dường như cao hơn cả cậu, những thôn dân âm thầm vây xem đều sợ những bông lúa đó sẽ đè bẹp cậu mất thôi.

Sau này, các thôn dân bắt đầu gọi Lâm Thù Văn một tiếng tiểu Lâm tiên sinh.

Trên đường về nhà, Lâm Thù Văn không may gặp phải trận mưa to, vì để tránh mưa cậu không thể không mặt dày hỏi xin một thương đội một nơi để nghỉ ngơi.

Khi thanh âm dễ nghe của Lâm Thù Văn vang lên, cách một tấm màn che, vị chủ thương đội khó ngủ lâu năm, nhờ vào giọng nói ấy, bất ngờ chìm vào giấc ngủ.

Để duy trì kế sinh nhai, Lâm Thù Văn mỗi ngày đều đến chỗ đại địa chủ đọc sách cho hắn nghe.

Dần dần, đại địa chủ dường như không còn hài lòng với việc cậu chỉ đến đọc sách mỗi ngày nữa, những yêu cầu kỳ quái của hắn ngày càng nhiều lên.

Thoát khỏi bóng ma tâm lý, Lâm Thù Văn trở thành một bé mèo xinh đẹp với bộ lông mượt mà, ai thấy đều phải quay lại nhìn một cái.

Cuộc sống của cậu càng ngày càng tốt, người đến học văn, học vẽ cũng ngày một nhiều lên.

Cha mẹ Lâm muốn đón cậu quay về, hứa hẹn sẽ cho cậu làm quản sự. Thậm chí vị hôn phu còn tìm đến cửa, nói rằng hắn vẫn luôn nhớ cậu không quên.

Cuối cùng, Lâm Thù Văn thành địa chủ nhỏ, nhưng không phải địa chủ nhỏ của Lâm gia, mà là địa chủ nhỏ Nghiêm gia.

Đại địa chủ Nghiêm gia còn đối với cậu hết lòng hết dạ, trước sau như một, rất giống kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.