Thông tin truyện: Sau khi em gái độc ác của đại lão trọng sinh
Tiêu đềSau khi em gái độc ác của đại lão trọng sinh
Mô tảTôi là người vợ độc ác của đại lão trong truyện thập niên 90.  Tôi và nam chính Hạ Tuân lớn lên cùng nhau, nương tựa vào nhau mà sống.  Năm tôi mười bảy tuổi, Hạ Tuân bỏ học cấp ba, vất vả nuôi tôi học đại học.  Kiếp trước, tôi vô sỉ, đã nảy sinh những suy nghĩ không nên có đối với anh trai mình.  Vì vậy, tôi tính kế Hạ Tuân, quyến rũ anh ấy, ép buộc anh ấy.  Nhưng Hạ Tuân chỉ coi tôi như em gái.  Anh ấy chưa bao giờ nổi giận với tôi, không từ chối, không phản kháng và cũng không yêu tôi.  Đến cuối cùng, tôi ch.ết trên đường ly hôn với Hạ Tuân.  Khoảnh khắc trước khi ch.ết, tôi nhìn thấy bóng dáng Hạ Tuân chật vật lao về phía tôi.  Cơn mơ hồ ập đến, tôi nhớ lại rất lâu trước đây, trong căn trọ chật hẹp tối tăm ở đảo cạn  Tôi run rẩy khóc vì bà ngoại tôi mất rồi. Khi đó, Hạ Tuân, chỉ mới mười bảy, bước đến bên tôi.  Hạ Tuân ngồi xổm trước mặt tôi, ánh mắt bình tĩnh dịu dàng nhìn tôi, khẽ nói:  "Em đừng sợ, anh ở đây với em mà." Kiếp này, tôi quyết định sẽ buông bỏ Hạ Tuân.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,859
Số chương5
Thể loạiTrọng Sinh, HE, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20256430
Chương 2Chương 22/4/20254160
Chương 3Chương 32/4/20252360
Chương 4Chương 42/4/20252520
Chương 5Chương 52/4/20253120
Sau khi em gái độc ác của đại lão trọng sinh

Sau khi em gái độc ác của đại lão trọng sinh

Sau khi em gái độc ác của đại lão trọng sinh
5859
Lượt xem
5
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Tôi là người vợ độc ác của đại lão trong truyện thập niên 90. 

Tôi và nam chính Hạ Tuân lớn lên cùng nhau, nương tựa vào nhau mà sống. 

Năm tôi mười bảy tuổi, Hạ Tuân bỏ học cấp ba, vất vả nuôi tôi học đại học. 

Kiếp trước, tôi vô sỉ, đã nảy sinh những suy nghĩ không nên có đối với anh trai mình. 

Vì vậy, tôi tính kế Hạ Tuân, quyến rũ anh ấy, ép buộc anh ấy. 

Nhưng Hạ Tuân chỉ coi tôi như em gái. 

Anh ấy chưa bao giờ nổi giận với tôi, không từ chối, không phản kháng và cũng không yêu tôi. 

Đến cuối cùng, tôi ch.ết trên đường ly hôn với Hạ Tuân. 

Khoảnh khắc trước khi ch.ết, tôi nhìn thấy bóng dáng Hạ Tuân chật vật lao về phía tôi. 

Cơn mơ hồ ập đến, tôi nhớ lại rất lâu trước đây, trong căn trọ chật hẹp tối tăm ở đảo cạn 

Tôi run rẩy khóc vì bà ngoại tôi mất rồi. Khi đó, Hạ Tuân, chỉ mới mười bảy, bước đến bên tôi. 

Hạ Tuân ngồi xổm trước mặt tôi, ánh mắt bình tĩnh dịu dàng nhìn tôi, khẽ nói: 

"Em đừng sợ, anh ở đây với em mà."

Kiếp này, tôi quyết định sẽ buông bỏ Hạ Tuân.