Thông tin truyện: Sau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi
Tiêu đềSau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi
Mô tảKhi tôi xuyên sách, phản diện Tiêu Chước đã trùng sinh rồi, còn thức tỉnh được khả năng đọc tâm thuật.   Nhưng tôi không biết, vẫn tiếp tục tác oai tác quái, đóng vai bia đỡ đạn ác độc.   Sau khi đá hắn xuống nước theo cốt truyện, trong lòng tôi lại nghĩ lung tung.   [Sói con bị thương, mãi là đỉnh nhất.]   [Gọi một tiếng ‘chủ nhân’, mình có thể lắc lư trên eo hắn hai canh giờ.]   Tôi hoàn toàn không để ý đến Tiêu Chước đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt hắn chợt lóe lên một tia sắc bén.   Đêm đó, hắn lẻn vào phòng tôi.   Vẻ mặt đầy mong đợi.   “Chủ nhân.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem8,001
Số chương17
Thể loạiCổ Đại, Xuyên Sách, Đọc Tâm

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 012/4/20256050
Chương 2Chương 022/4/20256370
Chương 3Chương 032/4/20256130
Chương 4Chương 042/4/20254690
Chương 5Chương 052/4/20255140
Chương 6Chương 062/4/20254630
Chương 7Chương 072/4/20253920
Chương 8Chương 082/4/20256110
Chương 9Chương 092/4/20254030
Chương 10Chương 102/4/20254120
Chương 11Chương 112/4/20254650
Chương 12Chương 122/4/20254110
Chương 13Chương 132/4/20253900
Chương 14Chương 142/4/20255220
Chương 15Chương 152/4/20253720
Chương 16Chương 162/4/20252690
Chương 17Chương 172/4/20254530
Sau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi

Sau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi

Sau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi
8001
Lượt xem
17
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:23 02/04/2025

Mô tả

Khi tôi xuyên sách, phản diện Tiêu Chước đã trùng sinh rồi, còn thức tỉnh được khả năng đọc tâm thuật.

Nhưng tôi không biết, vẫn tiếp tục tác oai tác quái, đóng vai bia đỡ đạn ác độc.

Sau khi đá hắn xuống nước theo cốt truyện, trong lòng tôi lại nghĩ lung tung.

[Sói con bị thương, mãi là đỉnh nhất.]

[Gọi một tiếng ‘chủ nhân’, mình có thể lắc lư trên eo hắn hai canh giờ.]

Tôi hoàn toàn không để ý đến Tiêu Chước đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt hắn chợt lóe lên một tia sắc bén.

Đêm đó, hắn lẻn vào phòng tôi.

Vẻ mặt đầy mong đợi.

“Chủ nhân.”