Thông tin truyện: Sống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu
Tiêu đềSống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu
Mô tảVị hôn phu của ta là đích trưởng tử của một thế gia đại tộc, toàn thân luôn toát ra phong thái ung dung, nho nhã. Nhưng cũng chính vì lẽ đó mà ta không vừa mắt hắn.   Để hủy hôn với hắn, từ năm mười lăm cho đến năm mười bảy tuổi, ta luôn luôn ngang ngược gây sự khắp nơi. Thậm chí cuối cùng còn gây ra đại họa, suýt mất mạng ở Tây Bắc.    Khi ấy, chính vị hôn phu mà ta luôn căm ghét này lại vượt ngàn dặm xa xôi, liều mạng chuộc ta về từ tay bọn mã tặc.   Ta hối hận khôn cùng, chỉ mong có thể bù đắp trở lại cho hắn. Thế nhưng, ta còn chưa kịp thực hiện thì hắn đã lâm bệnh nặng khi hồi kinh, lời từ biệt hắn để lại cho ta chỉ vỏn vẹn mấy từ: ‘’Hãy bảo trọng.’’   Khi mở mắt ra lần nữa, ta chợt nhận ra mình đã quay về năm được định hôn ước cùng hắn. Lúc này, ta vẫn còn nghe theo lời xúi giục của mẫu thân và muội muội, công khai sỉ nhục hắn, quyết tâm hủy hôn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,291
Số chương12
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, HE, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252330
Chương 2Chương 22/4/20251730
Chương 3Chương 32/4/20251630
Chương 4Chương 42/4/20251870
Chương 5Chương 52/4/20251770
Chương 6Chương 62/4/20252460
Chương 7Chương 72/4/20251010
Chương 8Chương 82/4/20252570
Chương 9Chương 92/4/20252790
Chương 10Chương 102/4/20251940
Chương 11Chương 112/4/20251490
Chương 12Chương 122/4/20251320
Sống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu

Sống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu

Sống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu
2291
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:24 02/04/2025

Mô tả

Vị hôn phu của ta là đích trưởng tử của một thế gia đại tộc, toàn thân luôn toát ra phong thái ung dung, nho nhã. Nhưng cũng chính vì lẽ đó mà ta không vừa mắt hắn.

Để hủy hôn với hắn, từ năm mười lăm cho đến năm mười bảy tuổi, ta luôn luôn ngang ngược gây sự khắp nơi. Thậm chí cuối cùng còn gây ra đại họa, suýt mất mạng ở Tây Bắc. 

Khi ấy, chính vị hôn phu mà ta luôn căm ghét này lại vượt ngàn dặm xa xôi, liều mạng chuộc ta về từ tay bọn mã tặc.

Ta hối hận khôn cùng, chỉ mong có thể bù đắp trở lại cho hắn. Thế nhưng, ta còn chưa kịp thực hiện thì hắn đã lâm bệnh nặng khi hồi kinh, lời từ biệt hắn để lại cho ta chỉ vỏn vẹn mấy từ: ‘’Hãy bảo trọng.’’

Khi mở mắt ra lần nữa, ta chợt nhận ra mình đã quay về năm được định hôn ước cùng hắn. Lúc này, ta vẫn còn nghe theo lời xúi giục của mẫu thân và muội muội, công khai sỉ nhục hắn, quyết tâm hủy hôn.