Thông tin truyện: Sống lại vả mặt chồng và bạch nguyệt quang
Tiêu đềSống lại vả mặt chồng và bạch nguyệt quang
Mô tảVĂN ÁN Sau vụ tai nạn ô tô, tôi phát hiện ra người chồng đã mất 12 năm của tôi vậy mà vẫn chưa ch-ếc.   Hắn mang bạch nguyệt quang và con trai của mình về để đòi kế thừa gia sản của tôi.   Hắn nhìn tôi như thể rất biết ơn rồi nói:   “Tây Tây, cảm ơn em đã chăm sóc, phụng dưỡng mẹ anh cho đến phút lâm chung, còn chăm lo cho nhà họ Cố từ già tới trẻ. Công ty sau này có anh rồi, em cứ yên tâm an nghỉ đi nhé.”   Sau đó hắn liền rút ống thở oxy của tôi ra.   Vào lúc hấp hối, tôi mới nhận ra mình chỉ là bảo mẫu mà Cố Tĩnh chọn để chăm sóc người mẹ tâm thần của hắn, chỉ để có thể ở bên bạch nguyệt quang của mình mà không có chút gánh nặng nào.   Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về cái đêm mà hắn đã cầu hôn tôi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,312
Số chương16
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, HE, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251560
Chương 2Chương 22/4/2025920
Chương 3Chương 32/4/2025250
Chương 4Chương 42/4/2025850
Chương 5Chương 52/4/2025590
Chương 6Chương 62/4/2025550
Chương 7Chương 72/4/2025670
Chương 8Chương 82/4/2025480
Chương 9Chương 92/4/20251960
Chương 10Chương 102/4/2025840
Chương 11Chương 112/4/20251300
Chương 12Chương 122/4/2025940
Chương 13Chương 132/4/2025410
Chương 14Chương 142/4/2025590
Chương 15Chương 152/4/2025440
Chương 16Chương 162/4/2025770
Sống lại vả mặt chồng và bạch nguyệt quang

Sống lại vả mặt chồng và bạch nguyệt quang

Sống lại vả mặt chồng và bạch nguyệt quang
1312
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:24 02/04/2025

Mô tả

VĂN ÁN

Sau vụ tai nạn ô tô, tôi phát hiện ra người chồng đã mất 12 năm của tôi vậy mà vẫn chưa ch-ếc.

Hắn mang bạch nguyệt quang và con trai của mình về để đòi kế thừa gia sản của tôi.

Hắn nhìn tôi như thể rất biết ơn rồi nói:

“Tây Tây, cảm ơn em đã chăm sóc, phụng dưỡng mẹ anh cho đến phút lâm chung, còn chăm lo cho nhà họ Cố từ già tới trẻ. Công ty sau này có anh rồi, em cứ yên tâm an nghỉ đi nhé.”

Sau đó hắn liền rút ống thở oxy của tôi ra.

Vào lúc hấp hối, tôi mới nhận ra mình chỉ là bảo mẫu mà Cố Tĩnh chọn để chăm sóc người mẹ tâm thần của hắn, chỉ để có thể ở bên bạch nguyệt quang của mình mà không có chút gánh nặng nào.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về cái đêm mà hắn đã cầu hôn tôi.