Thông tin truyện: Ta và Nhiếp Chính Vương
Tiêu đềTa và Nhiếp Chính Vương
Mô tảVăn án và trích đoạn: 1. Năm ta năm tuổi, với thân phận Hoàng Thái Nữ, kế thừa ngôi vị hoàng đế của Đại Sở. Ngày đăng cơ, Nhiếp Chính Vương Tĩnh Côn lúc đó mười ba tuổi nắm tay của ta, từng bước dẫn ta lên ngai vàng ở điện Kim Loan. Ở phía dưới, quần thần đều làm đại lễ: quỳ xuống, dập đầu, lại quỳ, lại dập đầu… hết lần này đến lần khác, mãi mà không hết. Ta không kiên nhẫn được, kéo kéo vạt áo của Tĩnh Côn, thì thầm: “Tĩnh Côn ca ca, ta muốn đi tiểu!” Tĩnh Côn lạnh lùng nói: “Nhịn đi! Nếu không ta phế ngươi!” “...” 2.  Năm ta 6 tuổi, nằm ăn vạ trên giường không muốn lên triều sớm. Tĩnh Côn xông vào tẩm cung, xốc chăn của ta lên, xách cánh tay ta, đặt ta lên vai vác giống như là vác con lợn con, vác ta ra khỏi tẩm cung. Ta vừa đấm vừa đá, “Buông trẫm ra! Trẫm muốn đi tiểu!” “Bệ hạ ở ngôi cửu ngũ, tay cầm quyền to, muốn đi tiểu thì đi tiểu, không cần báo cáo với thần!” “Không nhịn được, muốn đi tiểu!” Ta kêu ầm ĩ, “Thật sự muốn đi tiểu muốn đi tiểu!” “Không cần cảm ơn!” Nhưng mà Tĩnh Côn mới đi được vài bước, đột nhiên dừng lại. Hắn ném ta xuống đất, nhìn lại vạt áo trước của mình, ướt một mảng lớn. Hắn đằng đằng sát khí mà chỉ vào ta: “Bổn vương muốn phế ngươi!” ______ Nhận xét: Truyện hài hước, nhưng không khỏi có vài điểm thiếu logic, cả nhà đọc rồi hoan hỉ nhé! Nhận xét thì không sao, nhưng làm ơn đừng đánh giá thấp nhé! Người dịch sẽ buồn, hiu hiu
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem434
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, SE

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025270
Chương 2Chương 22/4/2025630
Chương 3Chương 32/4/2025620
Chương 4Chương 42/4/2025620
Chương 5Chương 52/4/2025590
Chương 6Chương 72/4/2025350
Chương 7Chương 82/4/2025200
Chương 8Chương 92/4/2025440
Chương 9Chương 102/4/2025620
Ta và Nhiếp Chính Vương

Ta và Nhiếp Chính Vương

Ta và Nhiếp Chính Vương
434
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:25 02/04/2025

Mô tả

Văn án và trích đoạn:

1.

Năm ta năm tuổi, với thân phận Hoàng Thái Nữ, kế thừa ngôi vị hoàng đế của Đại Sở.

Ngày đăng cơ, Nhiếp Chính Vương Tĩnh Côn lúc đó mười ba tuổi nắm tay của ta, từng bước dẫn ta lên ngai vàng ở điện Kim Loan.

Ở phía dưới, quần thần đều làm đại lễ: quỳ xuống, dập đầu, lại quỳ, lại dập đầu… hết lần này đến lần khác, mãi mà không hết.

Ta không kiên nhẫn được, kéo kéo vạt áo của Tĩnh Côn, thì thầm: “Tĩnh Côn ca ca, ta muốn đi tiểu!”

Tĩnh Côn lạnh lùng nói: “Nhịn đi! Nếu không ta phế ngươi!”

“...”

2. 

Năm ta 6 tuổi, nằm ăn vạ trên giường không muốn lên triều sớm.

Tĩnh Côn xông vào tẩm cung, xốc chăn của ta lên, xách cánh tay ta, đặt ta lên vai vác giống như là vác con lợn con, vác ta ra khỏi tẩm cung.

Ta vừa đấm vừa đá, “Buông trẫm ra! Trẫm muốn đi tiểu!”

“Bệ hạ ở ngôi cửu ngũ, tay cầm quyền to, muốn đi tiểu thì đi tiểu, không cần báo cáo với thần!”

“Không nhịn được, muốn đi tiểu!” Ta kêu ầm ĩ, “Thật sự muốn đi tiểu muốn đi tiểu!”

“Không cần cảm ơn!”

Nhưng mà Tĩnh Côn mới đi được vài bước, đột nhiên dừng lại.

Hắn ném ta xuống đất, nhìn lại vạt áo trước của mình, ướt một mảng lớn.

Hắn đằng đằng sát khí mà chỉ vào ta: “Bổn vương muốn phế ngươi!”

______

Nhận xét: Truyện hài hước, nhưng không khỏi có vài điểm thiếu logic, cả nhà đọc rồi hoan hỉ nhé!

Nhận xét thì không sao, nhưng làm ơn đừng đánh giá thấp nhé! Người dịch sẽ buồn, hiu hiu