Thông tin truyện: Ta Và Tướng Quân Nên Duyên Rồi
Tiêu đềTa Và Tướng Quân Nên Duyên Rồi
Mô tả#Ngôn tình, cổ đại, trọng sinh, nam phụ lên ngôi, ngọt sủng, HE. Giới thiệu truyện:   Ta là một kẻ ngốc, nhưng “ngốc nhân hữu ngốc phúc” nên ta đã được gả cho Ninh Vương Tiêu Mặc.   Hắn yêu ta như sinh mệnh, điều này ai ai cũng biết.   Nhưng khi ta sắp sinh, hắn lại bỏ ta, đi bầu bạn với một nữ nhân khác.   Nghe nói, Tiêu Mặc vốn định lấy nàng ta, nhưng thái hậu không cho phép, ép nàng ta gả cho người khác, hắn đành chọn bừa một kẻ ngốc như ta.   Ta đứng ngoài cửa nghe lén, nước mắt thấm đẫm y phục.   Đêm đó, ta để lại thư hòa ly, trên đường về nhà mẹ đẻ không may lại qua đời vì bị băng huyết.   Ta chết rồi, nên không biết rằng Tiêu Mặc, người từng bất khả nhất thế, sau khi thấy thư hòa ly của ta lại suýt phát điên.   Ta trọng sinh trở lại năm ta mười sáu tuổi, ngày trước khi Tiêu Mặc đến cầu hôn.   Mọi thứ vẫn còn kịp, kiếp này, ta sẽ không trèo cao lên hắn nữa.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem29,515
Số chương14
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, HE, Sủng, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Phần 12/4/20252740
Chương 2Phần 22/4/20257070
Chương 3Phần 32/4/20253720
Chương 4Phần 42/4/20253920
Chương 5Phần 52/4/20252360
Chương 6Phần 62/4/20253720
Chương 7Phần 72/4/20259600
Chương 8Phần 82/4/20251360
Chương 9Phần 92/4/20257960
Chương 10Phần 102/4/20253250
Chương 11Phần 112/4/20251660
Chương 12Phần 122/4/2025910
Chương 13Phần 132/4/20259050
Chương 14Phần 14 (Hết)2/4/20257830
Ta Và Tướng Quân Nên Duyên Rồi

Ta Và Tướng Quân Nên Duyên Rồi

Ta Và Tướng Quân Nên Duyên Rồi
29515
Lượt xem
14
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:25 02/04/2025

Mô tả

#Ngôn tình, cổ đại, trọng sinh, nam phụ lên ngôi, ngọt sủng, HE.

Giới thiệu truyện:

Ta là một kẻ ngốc, nhưng “ngốc nhân hữu ngốc phúc” nên ta đã được gả cho Ninh Vương Tiêu Mặc.

Hắn yêu ta như sinh mệnh, điều này ai ai cũng biết.

Nhưng khi ta sắp sinh, hắn lại bỏ ta, đi bầu bạn với một nữ nhân khác.

Nghe nói, Tiêu Mặc vốn định lấy nàng ta, nhưng thái hậu không cho phép, ép nàng ta gả cho người khác, hắn đành chọn bừa một kẻ ngốc như ta.

Ta đứng ngoài cửa nghe lén, nước mắt thấm đẫm y phục.

Đêm đó, ta để lại thư hòa ly, trên đường về nhà mẹ đẻ không may lại qua đời vì bị băng huyết.

Ta chết rồi, nên không biết rằng Tiêu Mặc, người từng bất khả nhất thế, sau khi thấy thư hòa ly của ta lại suýt phát điên.

Ta trọng sinh trở lại năm ta mười sáu tuổi, ngày trước khi Tiêu Mặc đến cầu hôn.

Mọi thứ vẫn còn kịp, kiếp này, ta sẽ không trèo cao lên hắn nữa.