Thông tin truyện: Tay Nắm Tay Rời
Tiêu đềTay Nắm Tay Rời
Mô tảTôi là quỷ sai, công việc hằng ngày là dẫn những người sắp chết xuống âm gian. Nhưng dạo này công việc thất bại thảm hại. Nguyên nhân chính là người đàn ông trước mặt này. Tôi để ý đến anh ta cách đây một tháng. Khi đó, tôi đang ngồi cùng một nhóm người nhà trước cửa phòng phẫu thuật, chờ ca mổ kết thúc. "Cầu cũng vô ích, sống không nổi đâu." Người phàm không nhìn thấy tôi. Tôi vắt chân chữ ngũ, nhìn bà cụ quỳ trên đất vừa gõ đầu vừa niệm kinh, lắc đầu: "Diêm Vương đã định canh ba cho cô ta chết, cô không thể sống tới canh năm, số mệnh đã định." Đến giờ rồi. Cửa phòng mổ mở ra, tôi đứng dậy chuẩn bị dẫn hồn, không ngờ người bước ra lại là một bác sĩ. "Ca phẫu thuật thành công." Giọng anh ta lạnh lùng, đôi mắt đầy mệt mỏi. Phẫu thuật thành công?
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,189
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Sủng, Ngược Nam, Hoán Đổi Thân Xác, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 11: Anh anh anh, nhìn thấy tôi?2/4/20252240
Chương 22: Người phàm nhìn thấy quỷ, ngoài số ít có âm dương nhãn, còn lại là người sắp chết.2/4/20254010
Chương 33: Tôi có hẹn với một người, một trăm năm là đầu thai.2/4/20253920
Chương 44: Mộng Tam, đã một trăm năm rồi, cô vẫn linh hoạt dẻo miệng như xưa nhỉ, chẳng thay đổi chút nào.2/4/20255210
Chương 56;7: Cùng tôi, mãi mãi ở lại âm gian, đời đời kiếp kiếp, không tốt sao?2/4/20254880
Chương 68: Tam Tam, tôi đã trả lại trái tim cho em, lần này em phải sống thật tốt.2/4/20254420
Chương 79: Tôi muốn gặp anh ấy.2/4/20252500
Chương 810: Em muốn anh sống hay chết?2/4/20254710
Tay Nắm Tay Rời

Tay Nắm Tay Rời

Tay Nắm Tay Rời
3189
Lượt xem
8
Chương

Mô tả

Tôi là quỷ sai, công việc hằng ngày là dẫn những người sắp chết xuống âm gian. Nhưng dạo này công việc thất bại thảm hại.

Nguyên nhân chính là người đàn ông trước mặt này.

Tôi để ý đến anh ta cách đây một tháng. Khi đó, tôi đang ngồi cùng một nhóm người nhà trước cửa phòng phẫu thuật, chờ ca mổ kết thúc.

"Cầu cũng vô ích, sống không nổi đâu."

Người phàm không nhìn thấy tôi. Tôi vắt chân chữ ngũ, nhìn bà cụ quỳ trên đất vừa gõ đầu vừa niệm kinh, lắc đầu: "Diêm Vương đã định canh ba cho cô ta chết, cô không thể sống tới canh năm, số mệnh đã định."

Đến giờ rồi.

Cửa phòng mổ mở ra, tôi đứng dậy chuẩn bị dẫn hồn, không ngờ người bước ra lại là một bác sĩ.

"Ca phẫu thuật thành công." Giọng anh ta lạnh lùng, đôi mắt đầy mệt mỏi.

Phẫu thuật thành công?