Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Hoán Đổi Thân Xác)

  • 1. Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, nu-cuong, va-mat, vo-tri, he, hien-dai, hai-huoc, sung, cuong-thu-hao-doat, hao-mon-the-gia, showbiz, hoan-doi-than-xac, thanh-xuan-vuon-truong, chua-lanh, tong-tai, ngot, truy-the, duong-the, guong-vo-lai-lanh

    Trạng thái: Đang ra

    Số chương: 68

    Lượt xem: 2,338

    Mô tả: Thao Thiết Khương Đào xuyên vào vai nữ phụ phản diện trong một quyển truyện về giới giải trí.   Theo kịch bản, cô sẽ hãm hại nữ chính nhưng không thành, rước đầy tin xấu vào mình rồi uất ức mà chết.   Nhưng Khương Đào chẳng hề bận tâm, vì cô đã nhịn đói suốt mười ngàn năm rồi.   Cô rất đói.   Trong phần thi đoán đồ vật của một chương trình, các nghệ sĩ đều muốn nếm thử những món đồ làm bằng sô cô la. Tiểu hoa đán cùng đội đã lừa Khương Đào chọn chiếc bàn. Khi đến lượt ăn thử, trong lúc tiểu hoa đán kia chờ cô bẽ mặt, Khương Đào lại há miệng gặm luôn một góc bàn.   Mọi người: “!!!”   Người hâm mộ nhà khác: “Su kem, trà sữa, bánh rán.”   Người hâm mộ nhà Khương Đào: “Tên fan đừng đặt giống đồ ăn, cảm giác nguy hiểm lắm…”   Nhà khác cổ vũ: “Bảo bối dũng cảm bay lên, fan sẽ luôn dõi theo em!”   Nhà Khương Đào cổ vũ: “Dâng lên sự kính sợ chân thành tới sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn.”   Sau đó, Khương Đào và ảnh đế Thẩm Chi Diễn công khai hẹn hò.   Phóng viên hỏi Khương Đào: “Cô sẽ thể hiện tình yêu như thế nào?”   Khương Đào do dự một lát, bẻ một miếng sô cô la to bằng đầu ngón út từ thỏi trên tay mình rồi đút vào miệng Thẩm Chi Diễn.   Fan: “Là chân ái!!! Couple Khương – Diễn là đỉnh nhất!”

  • 2. Bảo Vệ Người Duyên Nợ Kiếp Trước.

    Tác giả:

    Thể loại: bach-hop, kinh-di, linh-di, nu-cuong, hanh-dong, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, nguoc-nu, hoan-doi-than-xac, hu-cau-ky-ao, phep-thuat, guong-vo-lai-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 3

    Lượt xem: 83

    Mô tả: Tôi luôn mơ thấy một người phụ nữ kỳ lạ, trong giấc mơ bà ta không ngừng bảo tôi là vợ yêu, cho tới ngày hôm đó những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra với tôi,  trong sự mơ hồ tôi không biết đó là con người hay ma quỷ?

  • 3. Nguy To, Anh Trai Tôi Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, co-dai, gia-dau, oe, hai-huoc, hoan-doi-than-xac, xuyen-sach, cung-dau

    Trạng thái: Đang ra

    Số chương: 6

    Lượt xem: 119

    Mô tả: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , OE , Tình cảm , Xuyên việt , Xuyên thư , Nam biến nữ , Cung đấu , Trạch đấu Số chương: 158 chương Giới thiệu: Lục Lễ vốn là một thằng đàn ông thẳng như thép, không hiểu sao lại bị chính em gái mình “ném” vào một quyển tiểu thuyết ngược văn, hóa thành nữ chính. Muốn quay về thế giới thật, anh buộc phải cùng nam chính diễn cho xong cái kịch bản “truy thê hỏa táng tràng”! Nào, chúng ta cùng phỏng vấn một chút Lục Lễ tiên sinh, xem anh ta nghĩ gì về chuyện này! Lục Lễ: Cái cốt truyện chết tiệt này… ------- Lời nhắc nhở: Nhân vật chính vốn là một anh chàng “trai thẳng” hoàn toàn không rành tiểu thuyết xuyên không. Vậy nên, độc giả xin đừng lấy kinh nghiệm xuyên thư phong phú của mình ra mà đoán hành vi nhân vật!   Đây tuyệt đối không phải bộ ngôn tình cổ đại nghiêm túc! Nhân vật chính hoàn toàn chẳng có tí quy củ nào. Xin các vị “khảo chứng đảng” đừng mò vào (vua chúa quyền thần gì đó, chẳng liên quan ở đây đâu)!   Với Lục Lễ, lần xuyên sách này chẳng khác nào một ván trò chơi. Hơn nữa cuối cùng, anh nhất định sẽ trở về!

  • 4. TÔI LÀ EM GÁI CHỊ CHỨ KHÔNG PHẢI CỖ MÁY CHỊ ĐIỀU KHIỂN

    Tác giả:

    Thể loại: he, tra-thu, hoan-doi-than-xac, gia-dinh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 16

    Lượt xem: 283

    Mô tả: Vừa tỉnh giấc, tôi đã thấy toàn thân đau nhức. Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn với những khớp xương rõ ràng ôm lấy eo tôi. "Tỉnh rồi à? Ngủ với anh thêm một lát nữa đi." Giọng nói thanh lạnh trầm thấp vang lên sau tai tôi, kèm theo hơi thở nóng rực. Sống lưng tôi chợt lạnh toát, hoàn toàn không dám quay đầu lại nhìn. Giọng nói này... Chẳng phải là vị hôn phu lạnh lùng ít nói của chị tôi, Tống Từ, hay sao?! ...........

  • 5. Cùng Hệ Thống Nói Thật, Tôi Quậy Banh Giới Giải Trí

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, trong-sinh, he, hien-dai, showbiz, hoan-doi-than-xac, quy-tac

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 6

    Lượt xem: 477

    Mô tả: Bạn trai mất, tôi rơi vào trạng thái tự thu mình suốt ba năm. Trời thương, tôi được gắn một hệ thống "nói thật". Chỉ cần thanh tiến độ nói thật đạt 100%, là có thể hồi sinh bạn trai. Vì điều đó, tôi trong giới giải trí đã trở nên điên cuồng.

  • 6. Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, linh-di, he, hai-huoc, sung, huyen-huyen, mat-the, hoan-doi-than-xac, cung-dau, xuyen-khong, cuoi-truoc-yeu-sau, dien-van, di-nang, ngot, Mỹ Thực

    Trạng thái: Đang ra

    Số chương: 79

    Lượt xem: 1,987

    Mô tả: Úc Ly xuyên thành một cô gái nông gia bị người thân bán đi, gả cho một thư sinh bệnh tật trong thôn để xung hỉ.   Ban đầu nàng còn tưởng “xung hỉ” chỉ là cái danh, nghĩ mình chẳng qua tới nhà người ta làm nha hoàn. Không ngờ lại là thật sự làm vợ, còn lập tức có thể làm chủ trong nhà, không phải nay ăn mai nhịn nữa.   Rất nhanh sau đó nàng nhận ra – nhà của vị thư sinh kia cũng nghèo chẳng kém, cơm còn chẳng đủ no.   Trên giường, thư sinh bệnh nặng không dậy nổi, gương mặt thanh tú như tiên nhân, lại vì bệnh mà phớt hồng, mang theo nét đẹp yếu ớt quỷ mị. Úc Ly khẽ hít sâu một hơi.   Không sao cả, sống lại một lần nữa, vậy thì cách sống thế nào, chẳng phải do nàng quyết định sao?     ---   Trong nhà có một phu quân bệnh tật, một bà mẹ chồng yếu ớt, lại thêm hai đứa trẻ cần miếng ăn. Cả nhà già trẻ đều phải sống, Úc Ly chỉ có thể gánh lấy trách nhiệm nuôi cả nhà, tính tìm việc làm.   Khâu vá thêu thùa thì nàng vụng về, giặt giũ cũng chẳng kiếm được bao. Ra bến tàu bốc vác thì dễ bị bóc lột, vận khí kém thì vào núi cũng khó mà kiếm nổi chút gì. Chỉ còn sức lực hơn người là có thể trông cậy.   Người đàn ông yếu ớt trên giường hỏi: – Nàng tìm việc gì thế?   Úc Ly đáp gọn: – Giết heo.   Hắn ngẩn người: – … Trước nay nàng có giết bao giờ chưa?   Úc Ly mặt mày hớn hở, tự tin vô cùng: – Chưa, nhưng ta thấy người ta giết rồi!   Hắn: “…”   Trong lúc Úc Ly hăng say làm ăn, chém heo thành nghề, thì thân thể thư sinh dần hồi phục. Hắn bước lên con đường khoa cử, cuối cùng đỗ đạt làm đến Quốc công gia. Úc Ly cũng thuận thế trở thành Quốc công phu nhân.   Đối với điều này, Úc Ly chỉ biết cạn lời: “…”     ---   PS:   1. Bối cảnh triều đại hư cấu, hoàn toàn không dựa theo lịch sử.     2. Là truyện điền văn, gia đình, chuyện nhỏ đời thường.     3. Nữ chính có giá trị võ lực siêu cường, trong sức mạnh tuyệt đối thì mọi loại “ác bá, cực phẩm” đều không thành vấn đề.       Nội dung nhãn: cuộc sống thôn quê, từ thấp lên cao, xuyên không, điền văn, nhẹ nhàng.   Nhân vật chính: Úc Ly, Phó Văn Tiêu.       Tóm tắt trong một câu: Giết heo nuôi dưỡng phu quân bệnh mỹ nhân.   Ý nghĩa: Trong nghịch cảnh, con người phải biết gắng gượng vươn lên.

  • 7. HỌA GIÁP TÝ

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, linh-di, nu-cuong, he, hanh-dong, sung, hao-mon-the-gia, tra-thu, hoan-doi-than-xac, gia-dinh, cung-dau, chua-lanh, phieu-luu, hu-cau-ky-ao, cuoi-truoc-yeu-sau, di-nang, ngot, quy-tac

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 24

    Lượt xem: 2,610

    Mô tả: Thái hậu đột ngột qua đời, hung thủ vô tung vô tích, chứng cứ duy nhất là cây trâm cài hoa mai cắm trên cổ Thái hậu. Cây trâm này toàn kinh thành chỉ có hai chiếc. Một chiếc thuộc về bào tỷ của ta. Chủ nhân của chiếc còn lại đang suy nghĩ, sau cái chết vì ngạt thở và trúng độc, vòng thứ ba này ta nên làm thế nào để thoát khỏi việc bị xử tử.

  • 8. Một con mèo nhỏ cũng biết báo thù

    Tác giả:

    Thể loại: khong-cp, he, tra-thu, hoan-doi-than-xac, Thức Tỉnh Nhân Vật

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 5

    Lượt xem: 151

    Mô tả: “Cuối cùng thì con mèo què này cũng c.h.ế.c rồi… nhớ chỉnh sửa cho bi lụy vào, chắc chắn sẽ viral.” Đằng sau những giọt nước mắt trước ống kính, Tiểu Quýt chỉ là một công cụ kiếm view. Nhưng cái chết chưa phải là kết thúc. Khi linh hồn quay lại, mèo hoang đã hóa thành báo thù. “Chủ nhân à, chúng ta còn nhiều món nợ chưa tính xong. Chưa trả đủ thì không được c.h.ế.c, cũng chẳng được trốn đâu.”

  • 9. MẸ CHỒNG DÙNG VÒNG VÀNG HÚT TUỔI XUÂN, TÔI TIỆN TAY ĐEO CHO CHÓ HOANG

    Tác giả:

    Thể loại: do-thi, nu-cuong, va-mat, tra-thu, hoan-doi-than-xac, gia-dinh, di-nang

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 5

    Lượt xem: 2,277

    Mô tả: Bà mẹ chồng keo kiệt bỗng dưng tặng tôi một sợi dây chuyền vàng 100g.   Tôi còn đang thấy lạ thì trước mắt xuất hiện những dòng chữ như phụ đề nổi:   【Nữ phụ sắp thảm rồi! Mẹ chồng cô đã kích hoạt “Hệ thống trao đổi tuổi xuân”!】   【Chỉ cần cô đeo sợi dây chuyền này đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, tuổi xuân, sắc đẹp, vóc dáng và sức khỏe của cô sẽ bị hút sạch. Cô sẽ biến thành một bà lão!】   【Đến lúc đó, vừa già vừa xấu, không ai thuê, bị cả nhà đuổi đi, cô sẽ phải ra đường làm ăn xin!】   Ồ? Bà ta định đổi tuổi xuân của tôi ư?   Tôi liếc sang con chó dại đang lang thang ven đường.   Rồi trực tiếp treo sợi dây chuyền vàng vào cổ nó!

  • 10. Bạch Nguyệt Quang Của Bạn Trai Xuyên Thành Mèo Của Tôi

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, vo-tri, he, hien-dai, hai-huoc, hoan-doi-than-xac, guong-vo-lai-lanh, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 6

    Lượt xem: 657

    Mô tả: Bạch nguyệt quang của bạn trai gặp tai nạn xe, sau đó lại hóa thành con mèo cưng của hắn. Sau lần thứ một trăm lẻ một vì con mèo trà xanh kia mà cãi nhau, cuối cùng tôi cũng chia tay. Con mèo ấy còn đắc ý giơ móng vuốt chào khiêu khích. Tôi ghé sát tai nó: "Điều kiện chia tay là cùng nhau nuôi mày." "Hắn nuôi mày từ thứ Hai đến thứ Tư, còn tao từ thứ Năm đến Chủ Nhật."

  • 11. Nữ Chính Phản Công - Kiếp Này Không Tha

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, trong-sinh, do-thi, gia-dau, he-thong, nu-cuong, va-mat, nguoc, hao-mon-the-gia, nguoc-nu, tra-thu, huyen-huyen, hoan-doi-than-xac, gia-dinh, xuyen-khong, hu-cau-ky-ao

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 578

    Mô tả: Em gái tôi đã bị một kẻ công lược chiếm đoạt thân xác. Cô ta vì để công lược thiếu gia thủ đô nên đã vung dao tự làm mình bị thương trong một đêm mưa, cả người đầy vết tích ngã trước cửa nhà nam chính, khóc lóc nói rằng tôi bắt nạt cô ta. Để báo thù cho cô ta, nam chính đã cho người bắt tôi đi, nhổ sạch răng, đánh gãy xương chân và ép tôi quỳ gối trước mặt cô ta để chuộc tội. Nam chính lạnh lùng liếc nhìn: “Dám làm cô ấy bị thương, cô phải trả giá." Tôi bị hành hạ hết lần này đến lần khác, trong cơn tuyệt vọng, tôi đã phóng hỏa để cùng chết với bọn họ. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về ba năm trước. Kẻ công lược cầm kéo chĩa vào cánh tay mình, thương hại nhìn tôi: "Nữ chính à, gặp phải tôi thì coi như cô xui xẻo rồi." Tôi liền cầm ngay con dao phay, chĩa thẳng vào mặt cô ta và mỉm cười: "Đúng vậy, gặp phải tôi, cô mới xui xẻo đấy." 1 Khói mù giăng kín, biển lửa cuộn trào. Tôi chịu đựng nỗi đau đớn tột cùng khi bị lửa thiêu, ôm chặt lấy Ôn Tĩnh, mặc cho nam chính lao tới đấm đá, tôi cũng quyết không buông tay. Trước khi ngọn lửa nuốt chửng tất cả, tôi cười lên man dại: "Ha ha ha, cùng chết cả đi!" ... Lại mở mắt ra, cảnh tượng quen thuộc trước mắt khiến tôi có chút mơ hồ. Cách đó không xa, “em gái" đang cầm một cây kéo chĩa vào cánh tay mình, khuôn mặt dịu dàng, e thẹn ngày nào giờ lại lộ ra vẻ ác ý dữ tợn. Cô ta thương hại nhìn tôi, khẽ thì thầm một câu: "Nữ chính à, gặp phải tôi coi như cô xui xẻo rồi." Tôi lập tức bừng tỉnh. Tôi đã quay về cái ngày mà kẻ công lược Ôn Tĩnh vung dao tự làm mình bị thương. Ôn Tĩnh cong môi, cầm kéo rạch nhẹ vài đường lên cánh tay, máu lập tức tí tách chảy xuống. "Chị ơi, chị đoán xem, bọn họ sẽ đứng về phía ai?" Ký ức đau đớn về việc bị hành hạ trước khi chết ồ ạt quay về. Cảm giác đau đớn như bị thiêu sống lúc hấp hối dường như vẫn còn đọng lại trong cơ thể. Tôi đột ngột giật lấy cây kéo từ tay Ôn Tĩnh, túm tóc cô ta đập mạnh vào tường. Rầm một tiếng. Đầu va vào tường phát ra một tiếng động trầm đục. Ôn Tĩnh ôm đầu, kinh ngạc nhìn tôi: “Cô điên rồi... A! Cô muốn làm gì?!" Trong tiếng la hét thất thanh, chói tai của Ôn Tĩnh, tôi ấn mạnh mặt cô ta vào tường, dùng sức nặng của cơ thể đè lên, kìm chặt hai tay cô ta. "Muốn chơi trò vu oan giá họa à? Được thôi, vậy tôi không ngại nhận luôn tội danh này đâu. Để cô xem thế nào mới gọi là bắt nạt thật sự." Tôi tăng thêm lực ở tay. Gương mặt xinh đẹp của Ôn Tĩnh biến dạng dưới sức ép của bức tường. Cơ thể cô ta điên cuồng giãy giụa, cố gắng thoát khỏi sự khống chế của tôi. "Thẩm Xu! Cô thả tôi ra! Cô muốn chết à? Nếu để Phó Cảnh Trạm biết thì..." "Anh ta biết thì đã sao?" Tôi nhìn Ôn Tĩnh từ trên cao, dùng một tay lấy con dao phay trên bàn bên cạnh, thích thú nhìn chằm chằm gương mặt đột nhiên trở nên sợ hãi của cô ta. "Cô nói xem, bây giờ tôi xử lý cô, cô còn có cơ hội nói cho anh ta biết không?" 2 Kiếp trước, sau khi chết tôi mới biết em gái mình đã bị một kẻ công lược tên là Ôn Tĩnh chiếm đoạt thân xác. Còn tôi là nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng hào môn. Kẻ công lược chiếm lấy thân thể em gái tôi, đội lốt em gái tôi, dốc hết tâm tư để công lược Thiếu gia thủ đô Phó Cảnh Trạm, hòng cướp đoạt vận khí của nữ chính. Cô ta tự xây dựng hình tượng một bông bạch liên hoa đáng thương bị gia đình bắt nạt, thậm chí không tiếc vung dao tự làm mình bị thương trong một đêm mưa, cả người đầy vết tích ngã trước cửa nhà nam chính, khóc lóc nói rằng tôi bắt nạt cô ta. "Phó Cảnh Trạm, anh đã nói sẽ không để em bị thương nữa mà." Giọng nói nức nở như sắp khóc ấy kết hợp với gương mặt yếu ớt, xanh xao của Ôn Tĩnh, chỉ trong một khoảnh khắc đã khiến Phó Cảnh Trạm nổi giận. Anh ta cho người bắt tôi đi, nhốt tôi dưới tầng hầm và hành hạ hết lần này đến lần khác. Gậy gộc hung hăng nện xuống đầu gối tôi, hết gậy này đến gậy khác. Cơn đau như xương vỡ vụn khiến tôi sống không bằng chết. Phó Cảnh Trạm đứng ở một bên, ánh mắt lạnh lùng và chán ghét chiếu lên người tôi. "Dám làm cô ấy bị thương, cô phải trả giá." Ánh mắt anh ta dịch lên trên, khẽ nheo lại. Đó là dấu hiệu cho thấy anh ta đã mất kiên nhẫn. "Ồn ào quá." Phó Cảnh Trạm vẻ mặt thờ ơ, trước khi quay người rời đi còn dừng lại ở cửa một chút: “Nhổ hết răng của cô ta đi." "Lần sau tới, tôi không muốn nghe cô ta nói thêm một lời nào nữa." Sau đó, Phó Cảnh Trạm quả thực không nghe tôi nói thêm một lời nào. Tôi giống như một con rắn độc ẩn mình trong bóng tối, toàn thân đầy thương tích nhưng vẫn chờ đợi thời cơ thích hợp để giáng cho kẻ thù đòn cuối cùng. Sau này, cuối cùng tôi cũng đợi được đến lúc Ôn Tĩnh và Phó Cảnh Trạm cùng nhau đến. Trên mặt Ôn Tĩnh vẫn còn lớp trang điểm cô dâu tinh xảo, vẻ mặt rạng rỡ, khoác tay Phó Cảnh Trạm. Cô ta bịt mũi lại gần tôi, khóe miệng nở nụ cười độc địa: "Hi hi, lại xử lý xong một nữ chính." "Đừng nhìn tôi như vậy chứ, có trách thì chỉ trách hai chị em cô quá ngốc. Đặc biệt là em gái cô." "Ban đầu cơ thể tôi chọn không phải là nó, nhưng hôm đó tôi vừa xuyên đến không lâu, trong người không khỏe, tình cờ gặp nó. Nó đưa tôi đến bệnh viện, tất bật lo liệu giúp tôi, trả cả viện phí, trước khi đi còn hỏi nhà tôi ở đâu, có ai đến đón không." Ôn Tĩnh hơi dừng lại, như đang nhớ lại điều gì đó. "Tôi thuận miệng bịa ra một hoàn cảnh bi thảm cha mẹ đều mất, không ngờ con ngốc đó lại tin thật, không chút phòng bị mà trao cho tôi lòng tin mong manh nhất của nó." Nụ cười của Ôn Tĩnh đột nhiên trở nên có vài phần điên dại. "Nó thật ngu ngốc. Đã dễ bị lừa như vậy, tôi dứt khoát chiếm lấy thân thể của nó, sống thay nó..." Lời của cô ta đột ngột dừng lại... Tôi lấy thân mình làm mồi, châm lửa rồi ôm chặt lấy cô ta. "Cùng chết đi." Ánh lửa phản chiếu sự điên cuồng trong đáy mắt tôi.

  • 12. ĐÊM CÓ MỘNG

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, hao-mon-the-gia, hoan-doi-than-xac, xuyen-khong, hu-cau-ky-ao, Thức Tỉnh Nhân Vật

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 6

    Lượt xem: 283

    Mô tả: Đêm Hoàng thượng ban hôn, ta mộng thấy bốn người nam nhân. Thần sắc của họ khác nhau, nhưng đều mỉm cười với ta. Ngày hôm sau tỉnh giấc, ta sợ hãi vô cùng. Ta khóc tìm mẫu thân. Mẫu thân bảo, đó chỉ là ảo giác, mai mốt tìm lang trung kê vài thang thuốc an thần là ổn. Nhưng, bốn người nam nhân trong mộng kia, về sau đều xuất hiện cả.

Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz
Đang ra

Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Thao Thiết Khương Đào xuyên vào vai nữ phụ phản diện trong một quyển truyện về giới giải trí.   Theo kịch bản, cô sẽ hãm hại nữ chính nhưng không thành, rước đầy tin xấu vào mình rồi uất ức mà chết.   Nhưng Khương Đào chẳng hề bận tâm, vì cô đã nhịn đói suốt mười ngàn năm rồi.   Cô rất đói.   Trong phần thi đoán đồ vật của một chương trình, các nghệ sĩ đều muốn nếm thử những món đồ làm bằng sô cô la. Tiểu hoa đán cùng đội đã lừa Khương Đào chọn chiếc bàn. Khi đến lượt ăn thử, trong lúc tiểu hoa đán kia chờ cô bẽ mặt, Khương Đào lại há miệng gặm luôn một góc bàn.   Mọi người: “!!!”   Người hâm mộ nhà khác: “Su kem, trà sữa, bánh rán.”   Người hâm mộ nhà Khương Đào: “Tên fan đừng đặt giống đồ ăn, cảm giác nguy hiểm lắm…”   Nhà khác cổ vũ: “Bảo bối dũng cảm bay lên, fan sẽ luôn dõi theo em!”   Nhà Khương Đào cổ vũ: “Dâng lên sự kính sợ chân thành tới sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn.”   Sau đó, Khương Đào và ảnh đế Thẩm Chi Diễn công khai hẹn hò.   Phóng viên hỏi Khương Đào: “Cô sẽ thể hiện tình yêu như thế nào?”   Khương Đào do dự một lát, bẻ một miếng sô cô la to bằng đầu ngón út từ thỏi trên tay mình rồi đút vào miệng Thẩm Chi Diễn.   Fan: “Là chân ái!!! Couple Khương – Diễn là đỉnh nhất!”

2338
68 chương
Bảo Vệ Người Duyên Nợ Kiếp Trước.
Hoàn thành

Bảo Vệ Người Duyên Nợ Kiếp Trước.

Tôi luôn mơ thấy một người phụ nữ kỳ lạ, trong giấc mơ bà ta không ngừng bảo tôi là vợ yêu, cho tới ngày hôm đó những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra với tôi,  trong sự mơ hồ tôi không biết đó là con người hay ma quỷ?

83
3 chương
Nguy To, Anh Trai Tôi Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn
Đang ra

Nguy To, Anh Trai Tôi Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , OE , Tình cảm , Xuyên việt , Xuyên thư , Nam biến nữ , Cung đấu , Trạch đấu Số chương: 158 chương Giới thiệu: Lục Lễ vốn là một thằng đàn ông thẳng như thép, không hiểu sao lại bị chính em gái mình “ném” vào một quyển tiểu thuyết ngược văn, hóa thành nữ chính. Muốn quay về thế giới thật, anh buộc phải cùng nam chính diễn cho xong cái kịch bản “truy thê hỏa táng tràng”! Nào, chúng ta cùng phỏng vấn một chút Lục Lễ tiên sinh, xem anh ta nghĩ gì về chuyện này! Lục Lễ: Cái cốt truyện chết tiệt này… ------- Lời nhắc nhở: Nhân vật chính vốn là một anh chàng “trai thẳng” hoàn toàn không rành tiểu thuyết xuyên không. Vậy nên, độc giả xin đừng lấy kinh nghiệm xuyên thư phong phú của mình ra mà đoán hành vi nhân vật!   Đây tuyệt đối không phải bộ ngôn tình cổ đại nghiêm túc! Nhân vật chính hoàn toàn chẳng có tí quy củ nào. Xin các vị “khảo chứng đảng” đừng mò vào (vua chúa quyền thần gì đó, chẳng liên quan ở đây đâu)!   Với Lục Lễ, lần xuyên sách này chẳng khác nào một ván trò chơi. Hơn nữa cuối cùng, anh nhất định sẽ trở về!

119
6 chương
TÔI LÀ EM  GÁI CHỊ CHỨ KHÔNG PHẢI CỖ MÁY CHỊ ĐIỀU KHIỂN
Hoàn thành

TÔI LÀ EM GÁI CHỊ CHỨ KHÔNG PHẢI CỖ MÁY CHỊ ĐIỀU KHIỂN

Vừa tỉnh giấc, tôi đã thấy toàn thân đau nhức. Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn với những khớp xương rõ ràng ôm lấy eo tôi. "Tỉnh rồi à? Ngủ với anh thêm một lát nữa đi." Giọng nói thanh lạnh trầm thấp vang lên sau tai tôi, kèm theo hơi thở nóng rực. Sống lưng tôi chợt lạnh toát, hoàn toàn không dám quay đầu lại nhìn. Giọng nói này... Chẳng phải là vị hôn phu lạnh lùng ít nói của chị tôi, Tống Từ, hay sao?! ...........

283
16 chương
Cùng Hệ Thống Nói Thật, Tôi Quậy Banh Giới Giải Trí
Hoàn thành

Cùng Hệ Thống Nói Thật, Tôi Quậy Banh Giới Giải Trí

Bạn trai mất, tôi rơi vào trạng thái tự thu mình suốt ba năm. Trời thương, tôi được gắn một hệ thống "nói thật". Chỉ cần thanh tiến độ nói thật đạt 100%, là có thể hồi sinh bạn trai. Vì điều đó, tôi trong giới giải trí đã trở nên điên cuồng.

477
6 chương
Bệnh  Mỹ Nhân  và  Đao mổ Heo
Đang ra

Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo

Úc Ly xuyên thành một cô gái nông gia bị người thân bán đi, gả cho một thư sinh bệnh tật trong thôn để xung hỉ.   Ban đầu nàng còn tưởng “xung hỉ” chỉ là cái danh, nghĩ mình chẳng qua tới nhà người ta làm nha hoàn. Không ngờ lại là thật sự làm vợ, còn lập tức có thể làm chủ trong nhà, không phải nay ăn mai nhịn nữa.   Rất nhanh sau đó nàng nhận ra – nhà của vị thư sinh kia cũng nghèo chẳng kém, cơm còn chẳng đủ no.   Trên giường, thư sinh bệnh nặng không dậy nổi, gương mặt thanh tú như tiên nhân, lại vì bệnh mà phớt hồng, mang theo nét đẹp yếu ớt quỷ mị. Úc Ly khẽ hít sâu một hơi.   Không sao cả, sống lại một lần nữa, vậy thì cách sống thế nào, chẳng phải do nàng quyết định sao?     ---   Trong nhà có một phu quân bệnh tật, một bà mẹ chồng yếu ớt, lại thêm hai đứa trẻ cần miếng ăn. Cả nhà già trẻ đều phải sống, Úc Ly chỉ có thể gánh lấy trách nhiệm nuôi cả nhà, tính tìm việc làm.   Khâu vá thêu thùa thì nàng vụng về, giặt giũ cũng chẳng kiếm được bao. Ra bến tàu bốc vác thì dễ bị bóc lột, vận khí kém thì vào núi cũng khó mà kiếm nổi chút gì. Chỉ còn sức lực hơn người là có thể trông cậy.   Người đàn ông yếu ớt trên giường hỏi: – Nàng tìm việc gì thế?   Úc Ly đáp gọn: – Giết heo.   Hắn ngẩn người: – … Trước nay nàng có giết bao giờ chưa?   Úc Ly mặt mày hớn hở, tự tin vô cùng: – Chưa, nhưng ta thấy người ta giết rồi!   Hắn: “…”   Trong lúc Úc Ly hăng say làm ăn, chém heo thành nghề, thì thân thể thư sinh dần hồi phục. Hắn bước lên con đường khoa cử, cuối cùng đỗ đạt làm đến Quốc công gia. Úc Ly cũng thuận thế trở thành Quốc công phu nhân.   Đối với điều này, Úc Ly chỉ biết cạn lời: “…”     ---   PS:   1. Bối cảnh triều đại hư cấu, hoàn toàn không dựa theo lịch sử.     2. Là truyện điền văn, gia đình, chuyện nhỏ đời thường.     3. Nữ chính có giá trị võ lực siêu cường, trong sức mạnh tuyệt đối thì mọi loại “ác bá, cực phẩm” đều không thành vấn đề.       Nội dung nhãn: cuộc sống thôn quê, từ thấp lên cao, xuyên không, điền văn, nhẹ nhàng.   Nhân vật chính: Úc Ly, Phó Văn Tiêu.       Tóm tắt trong một câu: Giết heo nuôi dưỡng phu quân bệnh mỹ nhân.   Ý nghĩa: Trong nghịch cảnh, con người phải biết gắng gượng vươn lên.

1987
79 chương
HỌA GIÁP TÝ
Hoàn thành

HỌA GIÁP TÝ

Thái hậu đột ngột qua đời, hung thủ vô tung vô tích, chứng cứ duy nhất là cây trâm cài hoa mai cắm trên cổ Thái hậu. Cây trâm này toàn kinh thành chỉ có hai chiếc. Một chiếc thuộc về bào tỷ của ta. Chủ nhân của chiếc còn lại đang suy nghĩ, sau cái chết vì ngạt thở và trúng độc, vòng thứ ba này ta nên làm thế nào để thoát khỏi việc bị xử tử.

2610
24 chương
Một con mèo nhỏ cũng biết báo thù
Hoàn thành

Một con mèo nhỏ cũng biết báo thù

“Cuối cùng thì con mèo què này cũng c.h.ế.c rồi… nhớ chỉnh sửa cho bi lụy vào, chắc chắn sẽ viral.” Đằng sau những giọt nước mắt trước ống kính, Tiểu Quýt chỉ là một công cụ kiếm view. Nhưng cái chết chưa phải là kết thúc. Khi linh hồn quay lại, mèo hoang đã hóa thành báo thù. “Chủ nhân à, chúng ta còn nhiều món nợ chưa tính xong. Chưa trả đủ thì không được c.h.ế.c, cũng chẳng được trốn đâu.”

151
5 chương
MẸ CHỒNG DÙNG VÒNG VÀNG HÚT TUỔI XUÂN, TÔI TIỆN TAY ĐEO CHO CHÓ HOANG
Hoàn thành

MẸ CHỒNG DÙNG VÒNG VÀNG HÚT TUỔI XUÂN, TÔI TIỆN TAY ĐEO CHO CHÓ HOANG

Bà mẹ chồng keo kiệt bỗng dưng tặng tôi một sợi dây chuyền vàng 100g.   Tôi còn đang thấy lạ thì trước mắt xuất hiện những dòng chữ như phụ đề nổi:   【Nữ phụ sắp thảm rồi! Mẹ chồng cô đã kích hoạt “Hệ thống trao đổi tuổi xuân”!】   【Chỉ cần cô đeo sợi dây chuyền này đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, tuổi xuân, sắc đẹp, vóc dáng và sức khỏe của cô sẽ bị hút sạch. Cô sẽ biến thành một bà lão!】   【Đến lúc đó, vừa già vừa xấu, không ai thuê, bị cả nhà đuổi đi, cô sẽ phải ra đường làm ăn xin!】   Ồ? Bà ta định đổi tuổi xuân của tôi ư?   Tôi liếc sang con chó dại đang lang thang ven đường.   Rồi trực tiếp treo sợi dây chuyền vàng vào cổ nó!

2277
5 chương
Bạch Nguyệt Quang Của Bạn Trai Xuyên Thành Mèo Của Tôi
Hoàn thành

Bạch Nguyệt Quang Của Bạn Trai Xuyên Thành Mèo Của Tôi

Bạch nguyệt quang của bạn trai gặp tai nạn xe, sau đó lại hóa thành con mèo cưng của hắn. Sau lần thứ một trăm lẻ một vì con mèo trà xanh kia mà cãi nhau, cuối cùng tôi cũng chia tay. Con mèo ấy còn đắc ý giơ móng vuốt chào khiêu khích. Tôi ghé sát tai nó: "Điều kiện chia tay là cùng nhau nuôi mày." "Hắn nuôi mày từ thứ Hai đến thứ Tư, còn tao từ thứ Năm đến Chủ Nhật."

657
6 chương
Nữ Chính Phản Công - Kiếp Này Không Tha
Hoàn thành

Nữ Chính Phản Công - Kiếp Này Không Tha

Em gái tôi đã bị một kẻ công lược chiếm đoạt thân xác. Cô ta vì để công lược thiếu gia thủ đô nên đã vung dao tự làm mình bị thương trong một đêm mưa, cả người đầy vết tích ngã trước cửa nhà nam chính, khóc lóc nói rằng tôi bắt nạt cô ta. Để báo thù cho cô ta, nam chính đã cho người bắt tôi đi, nhổ sạch răng, đánh gãy xương chân và ép tôi quỳ gối trước mặt cô ta để chuộc tội. Nam chính lạnh lùng liếc nhìn: “Dám làm cô ấy bị thương, cô phải trả giá." Tôi bị hành hạ hết lần này đến lần khác, trong cơn tuyệt vọng, tôi đã phóng hỏa để cùng chết với bọn họ. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về ba năm trước. Kẻ công lược cầm kéo chĩa vào cánh tay mình, thương hại nhìn tôi: "Nữ chính à, gặp phải tôi thì coi như cô xui xẻo rồi." Tôi liền cầm ngay con dao phay, chĩa thẳng vào mặt cô ta và mỉm cười: "Đúng vậy, gặp phải tôi, cô mới xui xẻo đấy." 1 Khói mù giăng kín, biển lửa cuộn trào. Tôi chịu đựng nỗi đau đớn tột cùng khi bị lửa thiêu, ôm chặt lấy Ôn Tĩnh, mặc cho nam chính lao tới đấm đá, tôi cũng quyết không buông tay. Trước khi ngọn lửa nuốt chửng tất cả, tôi cười lên man dại: "Ha ha ha, cùng chết cả đi!" ... Lại mở mắt ra, cảnh tượng quen thuộc trước mắt khiến tôi có chút mơ hồ. Cách đó không xa, “em gái" đang cầm một cây kéo chĩa vào cánh tay mình, khuôn mặt dịu dàng, e thẹn ngày nào giờ lại lộ ra vẻ ác ý dữ tợn. Cô ta thương hại nhìn tôi, khẽ thì thầm một câu: "Nữ chính à, gặp phải tôi coi như cô xui xẻo rồi." Tôi lập tức bừng tỉnh. Tôi đã quay về cái ngày mà kẻ công lược Ôn Tĩnh vung dao tự làm mình bị thương. Ôn Tĩnh cong môi, cầm kéo rạch nhẹ vài đường lên cánh tay, máu lập tức tí tách chảy xuống. "Chị ơi, chị đoán xem, bọn họ sẽ đứng về phía ai?" Ký ức đau đớn về việc bị hành hạ trước khi chết ồ ạt quay về. Cảm giác đau đớn như bị thiêu sống lúc hấp hối dường như vẫn còn đọng lại trong cơ thể. Tôi đột ngột giật lấy cây kéo từ tay Ôn Tĩnh, túm tóc cô ta đập mạnh vào tường. Rầm một tiếng. Đầu va vào tường phát ra một tiếng động trầm đục. Ôn Tĩnh ôm đầu, kinh ngạc nhìn tôi: “Cô điên rồi... A! Cô muốn làm gì?!" Trong tiếng la hét thất thanh, chói tai của Ôn Tĩnh, tôi ấn mạnh mặt cô ta vào tường, dùng sức nặng của cơ thể đè lên, kìm chặt hai tay cô ta. "Muốn chơi trò vu oan giá họa à? Được thôi, vậy tôi không ngại nhận luôn tội danh này đâu. Để cô xem thế nào mới gọi là bắt nạt thật sự." Tôi tăng thêm lực ở tay. Gương mặt xinh đẹp của Ôn Tĩnh biến dạng dưới sức ép của bức tường. Cơ thể cô ta điên cuồng giãy giụa, cố gắng thoát khỏi sự khống chế của tôi. "Thẩm Xu! Cô thả tôi ra! Cô muốn chết à? Nếu để Phó Cảnh Trạm biết thì..." "Anh ta biết thì đã sao?" Tôi nhìn Ôn Tĩnh từ trên cao, dùng một tay lấy con dao phay trên bàn bên cạnh, thích thú nhìn chằm chằm gương mặt đột nhiên trở nên sợ hãi của cô ta. "Cô nói xem, bây giờ tôi xử lý cô, cô còn có cơ hội nói cho anh ta biết không?" 2 Kiếp trước, sau khi chết tôi mới biết em gái mình đã bị một kẻ công lược tên là Ôn Tĩnh chiếm đoạt thân xác. Còn tôi là nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng hào môn. Kẻ công lược chiếm lấy thân thể em gái tôi, đội lốt em gái tôi, dốc hết tâm tư để công lược Thiếu gia thủ đô Phó Cảnh Trạm, hòng cướp đoạt vận khí của nữ chính. Cô ta tự xây dựng hình tượng một bông bạch liên hoa đáng thương bị gia đình bắt nạt, thậm chí không tiếc vung dao tự làm mình bị thương trong một đêm mưa, cả người đầy vết tích ngã trước cửa nhà nam chính, khóc lóc nói rằng tôi bắt nạt cô ta. "Phó Cảnh Trạm, anh đã nói sẽ không để em bị thương nữa mà." Giọng nói nức nở như sắp khóc ấy kết hợp với gương mặt yếu ớt, xanh xao của Ôn Tĩnh, chỉ trong một khoảnh khắc đã khiến Phó Cảnh Trạm nổi giận. Anh ta cho người bắt tôi đi, nhốt tôi dưới tầng hầm và hành hạ hết lần này đến lần khác. Gậy gộc hung hăng nện xuống đầu gối tôi, hết gậy này đến gậy khác. Cơn đau như xương vỡ vụn khiến tôi sống không bằng chết. Phó Cảnh Trạm đứng ở một bên, ánh mắt lạnh lùng và chán ghét chiếu lên người tôi. "Dám làm cô ấy bị thương, cô phải trả giá." Ánh mắt anh ta dịch lên trên, khẽ nheo lại. Đó là dấu hiệu cho thấy anh ta đã mất kiên nhẫn. "Ồn ào quá." Phó Cảnh Trạm vẻ mặt thờ ơ, trước khi quay người rời đi còn dừng lại ở cửa một chút: “Nhổ hết răng của cô ta đi." "Lần sau tới, tôi không muốn nghe cô ta nói thêm một lời nào nữa." Sau đó, Phó Cảnh Trạm quả thực không nghe tôi nói thêm một lời nào. Tôi giống như một con rắn độc ẩn mình trong bóng tối, toàn thân đầy thương tích nhưng vẫn chờ đợi thời cơ thích hợp để giáng cho kẻ thù đòn cuối cùng. Sau này, cuối cùng tôi cũng đợi được đến lúc Ôn Tĩnh và Phó Cảnh Trạm cùng nhau đến. Trên mặt Ôn Tĩnh vẫn còn lớp trang điểm cô dâu tinh xảo, vẻ mặt rạng rỡ, khoác tay Phó Cảnh Trạm. Cô ta bịt mũi lại gần tôi, khóe miệng nở nụ cười độc địa: "Hi hi, lại xử lý xong một nữ chính." "Đừng nhìn tôi như vậy chứ, có trách thì chỉ trách hai chị em cô quá ngốc. Đặc biệt là em gái cô." "Ban đầu cơ thể tôi chọn không phải là nó, nhưng hôm đó tôi vừa xuyên đến không lâu, trong người không khỏe, tình cờ gặp nó. Nó đưa tôi đến bệnh viện, tất bật lo liệu giúp tôi, trả cả viện phí, trước khi đi còn hỏi nhà tôi ở đâu, có ai đến đón không." Ôn Tĩnh hơi dừng lại, như đang nhớ lại điều gì đó. "Tôi thuận miệng bịa ra một hoàn cảnh bi thảm cha mẹ đều mất, không ngờ con ngốc đó lại tin thật, không chút phòng bị mà trao cho tôi lòng tin mong manh nhất của nó." Nụ cười của Ôn Tĩnh đột nhiên trở nên có vài phần điên dại. "Nó thật ngu ngốc. Đã dễ bị lừa như vậy, tôi dứt khoát chiếm lấy thân thể của nó, sống thay nó..." Lời của cô ta đột ngột dừng lại... Tôi lấy thân mình làm mồi, châm lửa rồi ôm chặt lấy cô ta. "Cùng chết đi." Ánh lửa phản chiếu sự điên cuồng trong đáy mắt tôi.

578
8 chương
ĐÊM CÓ MỘNG
Hoàn thành

ĐÊM CÓ MỘNG

Đêm Hoàng thượng ban hôn, ta mộng thấy bốn người nam nhân. Thần sắc của họ khác nhau, nhưng đều mỉm cười với ta. Ngày hôm sau tỉnh giấc, ta sợ hãi vô cùng. Ta khóc tìm mẫu thân. Mẫu thân bảo, đó chỉ là ảo giác, mai mốt tìm lang trung kê vài thang thuốc an thần là ổn. Nhưng, bốn người nam nhân trong mộng kia, về sau đều xuất hiện cả.

283
6 chương