Tia nắng ban mai nhẹ nhàng, ấm áp ôm trọn ngôi trường đại học rộng lớn, xuyên qua từng tán cây chiếu xuống sân trường trông giống như những chú đom đóm ngày bay quanh quanh vui vẻ chào ngày mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là ngôi trường đại học hàng đầu về công nghệ thông tin, nổi tiếng trên khắp cả nước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Số sinh viên của trường không nhiều nhưng những người bước chân được vào trường đều là những anh tài trong giới IT, không chỉ vậy mà gần một nửa trường còn là các cậu ấm cô chiêu của các gia đình có thế lực lớn trong An Quốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ Linh từng bước tiến vào trường, kéo theo một chiếc va li nhỏ đựng vài bộ quần áo giày dép cũ, đây là toàn bộ tài sản mà cô có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bước đi trên con đường ngập tràn ánh nắng trong lòng cô tự nhiên cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua, êm ái lạ thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ linh vào ký túc xá, làm thủ tục nhận phòng sau đó đi làm thủ tục nhập học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thời gian còn sớm nên trên sân trường mới chỉ lác đác vài sinh viên bắt đầu đến nhập học giống cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phòng ký túc xá của cô có 4 người. Vì tính chất ngành công nghệ thông tin nhiều nam ít nữ nên cả lứa sinh viên mới năm nay chỉ có 8 nữ còn lại là nam.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi cô đi nhập học về đã thấy 4 giường còn lại được để đầy đồ và 3 người còn lại đang đứng nói chuyện làm quen với nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Xin chào, cậu là bạn cùng phòng của chúng mình à. Cậu tên gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Hạ Linh! Chào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Tớ là Minh Nguyệt, đây là Bảo Nhi, đây là Thư Yên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Chào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cậu đã đi nhập học về rồi à nhanh thật đấy, giờ chúng tớ mới đi, cậu có muốn đi cùng không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Tớ bận!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ thấy tôi không mấy mặn mà khi trả lời các câu hỏi của Minh Nguyện nên Thư Yên lôi hai người đó đi luôn không nói với tôi thêm câu nào nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng tôi cũng được yên tĩnh nằm ngả lưng trên chiếng giường đơn của mình. Tôi ngủ thiếp đi, khi tôi lờ mờ thức dậy thì trời đã tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy tôi dậy Minh Nguyệt đi đến đưa cho tôi một hộp cơm và rất nhiệt tình:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cậu ăn đi, mình thấy từ lúc sáng đến giờ cậu ngủ suốt chưa ăn gì nên mang về cho cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cảm ơn! Không cần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi để lại hộp cơm qua giường của Minh Nguyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Ây, cậu cứ ăn đi mà, đừng ngại coi như quà gặp mặt nha.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói rồi Minh Nguyên dúi hộp cơm vào tay tôi, ánh mắt mong chờ đợi tôi đồng ý nhận hộp cơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cảm ơn!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mở hộp cơm ra thì giật mình một chút vì bên trong có nguyên một con chuột máu me be bét nằm thoi thóp nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Ha Ha Ha Ha … Cậu đúng là ngây thơ quá…. Sao chúng tôi có thể làm quen với một đứa nghèo khổ, rách nát như cậu được chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bảo Nhi và Thư Yên cũng từ giường mình đi lại, đứng cười trước mặt tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Mèo hoang thì chỉ xứng đáng ăn mấy con chuột cống bẩn thỉu này thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Ấu trĩ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net