Tiêu đề | Thập Niên 70: Ông Chồng Thô Ráp Của Tôi Là Phản Diện |
---|---|
Mô tả | Năm đó sau khi Kiều Tranh bị ép phải chia nhà, anh chỉ được chia nửa bao bắp. Cùng một cái nồi sắt thủng miệng. Và một căn nhà đất lụp xụp dưới chân núi, gió lùa tứ phía. Còn tôi là người vợ của anh ta tên Kiều Y. Trong đầu tôi lại đầy ắp nội dung của một quyển tiểu thuyết. Đây là một cuốn truyện viết về cuộc sống ở thập niên 70. Kiều Tranh, chính là kẻ phản diện cuối cùng bị xử b//ắn trong truyện. Còn tôi, Kiều Y, là người vợ ác độc chê nghèo ham giàu, bỏ chồng bỏ con theo người khác, cuối cùng chết thảm nơi đầu đường xó chợ. Tôi nhìn người đàn ông trước mắt, trầm mặc như một tảng đá. Anh đang đổ nốt mấy hạt bắp cuối cùng vào cái nồi thủng. Ba đứa nhỏ co ro trong góc tường, đứa nhỏ nhất mút ngón tay dơ dáy, mắt ngóng trông. Đứa lớn tên Kiều Thụ, bảy tuổi, gầy như cọng giá. Đứa thứ hai Kiều Ương, năm tuổi, tóc vàng hoe xơ xác. Đứa nhỏ nhất Kiều Tuệ, mới ba tuổi, mặt mũi vàng vọt. Kiều Tranh múc một gáo nước lạnh đổ vào nồi, đậy nắp gỗ mục lại. Anh xắn tay áo, lộ ra cánh tay rắn chắc, bắt đầu nhóm lửa. Củi ướt, khói đặc cuồn cuộn. Khói hun khiến anh nheo mắt, nhưng không nói một lời. Bụng tôi thì như có lửa thiêu đốt. Trong sách viết, Kiều Tranh tính tình bạo liệt, như thùng thuốc nổ, chạm một cái là bùng cháy, đến con cái cũng sợ anh ta. Cuối cùng cũng vì tranh một hơi thở, mà đâm chết người. Mà bây giờ, tôi chính là vợ anh. |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 11,798 |
Số chương | 7 |
Thể loại | HE, Gia Đình, Xuyên Sách, Chữa Lành, Niên Đại |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | 1 | 28/9/2025 | 518 | 0 |
Chương 2 | 2 | 28/9/2025 | 1,823 | 0 |
Chương 3 | 3 | 28/9/2025 | 1,954 | 0 |
Chương 4 | 4 | 28/9/2025 | 1,865 | 0 |
Chương 5 | 5 | 28/9/2025 | 1,900 | 0 |
Chương 6 | 6 | 28/9/2025 | 1,865 | 0 |
Chương 7 | 7 (Hết) | 28/9/2025 | 1,884 | 0 |

Thập Niên 70: Ông Chồng Thô Ráp Của Tôi Là Phản Diện

Mô tả
Năm đó sau khi Kiều Tranh bị ép phải chia nhà, anh chỉ được chia nửa bao bắp.
Cùng một cái nồi sắt thủng miệng.
Và một căn nhà đất lụp xụp dưới chân núi, gió lùa tứ phía.
Còn tôi là người vợ của anh ta tên Kiều Y.
Trong đầu tôi lại đầy ắp nội dung của một quyển tiểu thuyết.
Đây là một cuốn truyện viết về cuộc sống ở thập niên 70.
Kiều Tranh, chính là kẻ phản diện cuối cùng bị xử b//ắn trong truyện.
Còn tôi, Kiều Y, là người vợ ác độc chê nghèo ham giàu, bỏ chồng bỏ con theo người khác, cuối cùng chết thảm nơi đầu đường xó chợ.
Tôi nhìn người đàn ông trước mắt, trầm mặc như một tảng đá.
Anh đang đổ nốt mấy hạt bắp cuối cùng vào cái nồi thủng.
Ba đứa nhỏ co ro trong góc tường, đứa nhỏ nhất mút ngón tay dơ dáy, mắt ngóng trông.
Đứa lớn tên Kiều Thụ, bảy tuổi, gầy như cọng giá.
Đứa thứ hai Kiều Ương, năm tuổi, tóc vàng hoe xơ xác.
Đứa nhỏ nhất Kiều Tuệ, mới ba tuổi, mặt mũi vàng vọt.
Kiều Tranh múc một gáo nước lạnh đổ vào nồi, đậy nắp gỗ mục lại.
Anh xắn tay áo, lộ ra cánh tay rắn chắc, bắt đầu nhóm lửa.
Củi ướt, khói đặc cuồn cuộn.
Khói hun khiến anh nheo mắt, nhưng không nói một lời.
Bụng tôi thì như có lửa thiêu đốt.
Trong sách viết, Kiều Tranh tính tình bạo liệt, như thùng thuốc nổ, chạm một cái là bùng cháy, đến con cái cũng sợ anh ta.
Cuối cùng cũng vì tranh một hơi thở, mà đâm chết người.
Mà bây giờ, tôi chính là vợ anh.