10:15 sáng – Bãi xe hoang ngoại ôĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt trời lên cao nhưng ánh nắng không xua được cái lạnh trong không khí. Bãi xe hoang nằm sát một con đường vắng, xung quanh chỉ toàn nhà kho bỏ hoang, tường loang lổ vết sơn cũ và rỉ sét. Một nơi hoàn hảo cho những cuộc giao dịch cần tránh xa ánh mắt tò mò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô gái dừng xe, cánh cửa chiếc BMW đen mờ bật mở, cô bước ra trước, không chút do dự. Lâm Khanh theo sau, gương mặt vẫn điềm tĩnh nhưng trong ánh mắt đã có phần suy tính.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước mặt họ là một chiếc container cũ, sơn đã bong tróc, nằm gọn trong góc bãi. Hai người đàn ông đứng canh, mặt lạnh như tiền. Khi thấy cô gái, họ lập tức mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trong, những kiện hàng được xếp ngay ngắn. Thùng gỗ đóng dấu ký hiệu của băng nhóm, bao tải đựng hàng cấm, và những hộp kim cương thô vẫn còn nguyên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Khanh bước lên, phất tay. Ngay lập tức, hai đàn em của hắn tiến tới, bắt đầu kiểm hàng. Một tên dùng d/a/o rạch một bao ma túy, lấy chút bột trắng ra kiểm tra. Một kẻ khác mở một thùng gỗ, lướt tay qua những khẩu s/ú/n/g còn nguyên trong túi bọc dầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tất cả vẫn nguyên vẹn, anh Khanh."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Khanh gật đầu, ánh mắt anh chuyển qua cô gái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cô đúng là biết cách gây bất ngờ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô gái không đáp, chỉ khoanh tay nhìn hắn, đôi môi khẽ nhếch như thể đang đoán xem hắn sẽ làm gì tiếp theo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Khanh châm một điếu thuốc, rít một hơi dài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lái xe về."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tiếng "rõ" vang lên. Bọn đàn em nhanh chóng đóng container, đưa hàng về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba ngày sau – Quán bar "Thiên Lạc"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trong quán bar, ánh đèn vàng hắt xuống quầy rượu bóng loáng, phản chiếu những lớp sóng whiskey trong ly thủy tinh. Lâm Khanh ngồi phía sau quầy, ngón tay gõ nhịp chậm rãi trên mặt bàn gỗ, đôi mắt trầm tư nhìn về phía cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục An bước vào, lần này không còn dáng vẻ bí ẩn của một kẻ đến giao dịch. Cô mặc sơ mi trắng, tay áo xắn lên gọn gàng, mái tóc cột cao, gương mặt không chút căng thẳng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Khanh liếc nhìn cô, rồi chậm rãi lên tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Từ giờ cô làm việc ở đây đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục An ngồi xuống ghế đối diện hắn, nhấc một chai rượu, tự rót cho mình một ly.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gọi tôi đến để làm việc cho anh à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Khanh nhếch môi cười nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cứ làm đi, chuyện của cô tôi đã hứa thì sẽ làm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục An xoay ly rượu trong tay, ánh mắt sắc bén.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được thôi, ông chủ Lâm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi rời đi cô chỉ nói: “Nếu anh thất hứa, tôi sẽ giet anh trước."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quán bar "Thiên Lạc" về khuya chìm trong làn khói thuốc và tiếng nhạc jazz chậm rãi, lặng lẽ như hơi thở của màn đêm. Những bóng người lố nhố quanh quầy rượu, vài kẻ cười đùa lớn tiếng, vài gã chỉ im lặng gục đầu trên bàn. Ở góc quán, Trần Hùng – hay còn gọi là Hùng Gà – đang nâng ly whiskey lên cao, giọng khàn đặc vì rượu, cười phá lên sau một câu bông đùa tục tĩu. Hắn không đi một mình. Ba tên đàn em vẫn ngồi quanh, ánh mắt đảo khắp nơi như thú hoang trong lãnh địa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hùng Gà nổi danh ở khu chợ đen với những phi vụ đòi nợ tàn nhẫn. Kẻ nào nợ tiền mà không trả đúng hạn, hắn sẽ cho người t/ạ/t a/x/i/t, c/ắ/t g/â/n, hoặc đơn giản là một viên đ/ạ/n giữa trán. Nhưng hôm nay, hắn không đến đây vì công việc. Hắn chỉ muốn uống rượu, xả hơi sau một phi vụ thành công. Ly này nối tiếp ly khác, rượu chảy tràn trên mặt bàn, tiếng cười hắn mỗi lúc một lớn, át cả tiếng nhạc trong quán.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi chuyện đáng lẽ chỉ dừng lại ở đó, nếu không có sự cố xảy ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cậu nhân viên phục vụ đi ngang qua bàn, tay cầm khay ly trống. Chỉ một cú va nhẹ, rượu trên bàn theo quán tính hắt lên áo Phan Hùng, để lại một vệt ẩm loang lổ trên lớp vải đắt tiền. Không ai kịp phản ứng, nhưng tiếng ly vỡ trên sàn chưa kịp dứt, Hùng Gà đã đứng bật dậy, bàn tay to bè túm lấy cổ áo cậu nhân viên, nhấc bổng lên như thể xé một mảnh vải vụn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mày dám đổ rượu lên áo tao à?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng hắn gằn xuống, nặng như tảng đá, phả ra hơi rượu nồng nặc. Cậu nhân viên tái mét, lắp bắp điều gì đó nhưng không thốt thành lời. Những kẻ xung quanh bắt đầu chú ý. Có người chỉ nhếch mép cười khẩy, có kẻ khẽ lắc đầu như thể đã quen với cảnh này, nhưng tuyệt nhiên không ai lên tiếng. Trong cái thế giới ngầm này, kẻ mạnh đặt ra luật, và những kẻ yếu hơn chỉ có hai lựa chọn: câm lặng hoặc rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa cái không gian nặng nề ấy, một tiếng đặt ly khe khẽ vang lên. Nhẹ nhàng, không vội vã, nhưng đủ để thu hút mọi ánh mắt. Lục An đứng dậy. Bước chân cô chậm rãi, không có vẻ gì là gấp gáp hay kích động. Vẫn chiếc váy ôm sát đơn giản, vẫn mái tóc dài xõa nhẹ trên vai, nhưng khí chất tỏa ra từ cô lại sắc như lưỡi d/a/o vừa rút khỏi vỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô dừng lại trước mặt Phan Hùng, giọng không lớn nhưng rõ ràng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ở đây có luật. Không đánh nhân viên."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phan Hùng quay sang, cặp mắt lờ đờ vì rượu trợn lên nhìn cô, rồi bất ngờ bật cười. Tiếng cười hắn khô khốc, gằn gằn, như thể vừa nghe thấy một trò đùa vô cùng ngớ ngẩn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con nhãi ranh… mày nghĩ mày là ai mà dám nói chuyện với tao như vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu nói còn chưa dứt, một âm thanh sắc lạnh vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cạch!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một con d/a/o găm cắm phập xuống bàn, mũi d/a/o sáng loáng chỉ cách bàn tay Phan Hùng vài centimet. Thứ kim loại sắc bén phản chiếu ánh đèn mờ nhạt trong quán, rọi lên những ánh sáng lạnh lẽo chet chóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí đông cứng lại trong khoảnh khắc. Không ai thở mạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phan Hùng sững người. Một giây. Hai giây. Hơi men trong hắn như bốc hơi theo từng giọt mồ hôi đang lăn chậm trên thái dương. Không một ai dám động đậy, thậm chí tiếng cười nói ồn ào lúc nãy cũng bị nuốt sạch. Trong khung cảnh im ắng đến nghẹt thở, chỉ có ánh mắt của Lục An là còn chuyển động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô cúi xuống, ghé sát vào hắn, giọng nói lạnh buốt tựa lưỡi d/a/o trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi là người quyết định ai được ở lại và ai phải rời đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mắt Phan Hùng mở to. Cổ họng hắn nuốt khan một tiếng, đôi tay bất giác nới lỏng, thả cậu nhân viên phục vụ xuống đất. Bàn tay vừa nãy còn siết chặt cổ áo người khác giờ lẳng lặng thu về, giấu dưới gầm bàn như thể nó chưa từng vươn ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chuyện nhỏ thôi mà, đừng căng vậy chứ." Hắn cười gượng, ánh mắt đảo quanh tìm đường thoát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ai đáp lời. Không khí vẫn im lặng. Chỉ có ánh mắt sắc bén của Lục An là không đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hùng Gà đứng dậy, phất tay ra hiệu cho đàn em. Không ai nói gì thêm. Bốn gã đàn ông lặng lẽ rời khỏi quán, bước chân nặng trịch nhưng gấp gáp hơn nhiều so với lúc bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa khép lại sau lưng họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng nhạc jazz vang lên trở lại, lặng lẽ và đều đặn, như thể chuyện chưa từng xảy ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net