Thông tin truyện: THIÊN LẠC
Tiêu đềTHIÊN LẠC
Mô tảLâm Khanh mở mắt, đôi mắt sâu thẳm còn vương chút mơ màng của cơn buồn ngủ. Nhưng thay vì trả lời, anh chỉ chăm chú nhìn cô. Lục An cảm thấy tim mình khẽ loạn nhịp, nhưng cô không lảng tránh. “Nhìn gì?” Cô hỏi, giọng vẫn giữ vẻ bình thản. Lâm Khanh nhếch môi, ánh mắt đượm ý cười nhưng giọng nói lại rất nghiêm túc: “Nhìn em.” Một câu đơn giản, nhưng khiến không khí trong phòng bỗng chốc trở nên mơ hồ. Lục An chưa bao giờ là người dễ xấu hổ, nhưng vào khoảnh khắc này, cô lại cảm thấy hơi nóng lan trên gò má.
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem390
Số chương28
Thể loạiBáo Thù, Đô Thị, Hắc Bang, Hiện Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025430
Chương 2Chương 217/4/2025210
Chương 3Chương 317/4/2025180
Chương 4Chương 417/4/2025180
Chương 5Chương 517/4/2025150
Chương 6Chương 617/4/2025130
Chương 7Chương 717/4/2025120
Chương 8Chương 817/4/2025130
Chương 9Chương 917/4/2025140
Chương 10Chương 1017/4/2025130
Chương 11Chương 1117/4/2025120
Chương 12Chương 1217/4/2025130
Chương 13Chương 1317/4/2025150
Chương 14Chương 1417/4/2025150
Chương 15Chương 1517/4/2025110
Chương 16Chương 1617/4/2025100
Chương 17Chương 1717/4/2025110
Chương 18Chương 1817/4/2025120
Chương 19Chương 1917/4/2025110
Chương 20Chương 2017/4/2025130
Chương 21Chương 2117/4/2025100
Chương 22Chương 2217/4/2025100
Chương 23Chương 2317/4/2025100
Chương 24Chương 2417/4/2025110
Chương 25Chương 2517/4/2025120
Chương 26Chương 2617/4/2025120
Chương 27Chương 2717/4/2025110
Chương 28Chương 2817/4/2025110
THIÊN LẠC

THIÊN LẠC

THIÊN LẠC
390
Lượt xem
28
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
13:37 16/04/2025

Mô tả

Lâm Khanh mở mắt, đôi mắt sâu thẳm còn vương chút mơ màng của cơn buồn ngủ. Nhưng thay vì trả lời, anh chỉ chăm chú nhìn cô. Lục An cảm thấy tim mình khẽ loạn nhịp, nhưng cô không lảng tránh.

“Nhìn gì?” Cô hỏi, giọng vẫn giữ vẻ bình thản.

Lâm Khanh nhếch môi, ánh mắt đượm ý cười nhưng giọng nói lại rất nghiêm túc:

“Nhìn em.”

Một câu đơn giản, nhưng khiến không khí trong phòng bỗng chốc trở nên mơ hồ. Lục An chưa bao giờ là người dễ xấu hổ, nhưng vào khoảnh khắc này, cô lại cảm thấy hơi nóng lan trên gò má.