Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnTHIÊN LẠC
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiBáo Thù, Đô Thị, Hắc Bang, Hiện Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường, Sủng
Số chương28
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngTừ hôm đó, Lục An nhanh chóng vươn lên thành nữ quản lý có tiếng trong khu vực. Không ai ở Thiên Lạc dám coi thường cô – một kẻ có đầu óc, lạnh lùng, và sẵn sàng ra tay khi cần. Đêm ở "Thiên Lạc" luôn...

THIÊN LẠC: Chương 3

Từ hôm đó, Lục An nhanh chóng vươn lên thành nữ quản lý có tiếng trong khu vực. Không ai ở Thiên Lạc dám coi thường cô – một kẻ có đầu óc, lạnh lùng, và sẵn sàng ra tay khi cần. Đêm ở "Thiên Lạc" luôn náo nhiệt, nhưng dưới ánh đèn mờ ảo và tiếng nhạc chậm rãi, vẫn có những kẻ giấu mình trong bóng tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An ngồi sau quầy bar, lặng lẽ quan sát khách khứa. Cô không chỉ phục vụ rượu – mà còn đọc vị con người. Cô biết ai đến đây để giao dịch, ai chỉ đơn thuần tìm một chỗ uống rượu, và ai có ý đồ không sạch sẽ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gã đàn ông kia…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn xuất hiện lần đầu vào ba tuần trước, tự xưng là một doanh nhân mới nổi, đang tìm mối quan hệ trong giới ngầm. Hắn không ồn ào, không gây chú ý. Hắn luôn chọn một bàn ở góc khuất, lặng lẽ quan sát mọi người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba tuần qua, hắn đến quán sáu lần. Mỗi lần đều gọi rượu nhưng chưa từng uống. Có hôm nước trong ly còn bị đổ vào chậu đá bên cạnh hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không rượu. Không thuốc. Không trò chuyện nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An bắt đầu để ý. Những thói quen nhỏ của hắn không giống dân làm ăn hay dân giang hồ. Hắn không bao giờ dựa lưng vào ghế, lúc nào cũng ngồi thẳng, mắt đảo nhẹ khắp quán như đang đánh giá từng người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và ở thắt lưng của hắn…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô không cần nhìn cũng biết hắn giấu gì ở đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

11:45 đêmĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quán bar bắt đầu vơi khách. Gã đàn ông vẫn ngồi yên, thi thoảng liếc về phía khu VIP, nơi Lâm Khanh hay ngồi. Nhưng hôm nay, Lâm Khanh không có mặt. Công việc của Lâm Khanh gần đây rất nhiều, mỗi tuần anh chỉ ghé qua 2 lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An đặt ly xuống, cầm một chai rượu, bước chậm rãi về phía hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Anh không thích rượu sao?" – Giọng cô nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự dò xét.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn ngẩng lên, ánh mắt thoáng sững lại trước khi lấy lại vẻ bình tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi không uống khi làm việc."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vậy anh làm nghề gì?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn cười nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đầu tư."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An nghiêng đầu, rót một ít whiskey vào ly của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Thử một chút đi. Rượu ở đây không tệ đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nhìn ly rượu, ngón tay khẽ chạm vào thành ly. Nhưng hắn không uống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An quan sát kĩ. Không phải vì hắn không thích rượu – mà là vì hắn không muốn mất tỉnh táo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô đặt chai rượu xuống bàn, quay đi như thể không còn hứng thú nói chuyện. Nhưng trong đầu, cô đã có quyết định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn không thuộc về nơi này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và những kẻ như vậy… rất hiếm khi đến đây với ý định tốt đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

12:30 đêm – Con hẻm sau quán barĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn rời quán, bước vào con hẻm tối phía sau, nơi xe hắn đang đậu. Đêm khuya vắng vẻ, chỉ có ánh đèn đường yếu ớt hắt xuống mặt đường lổn nhổn ổ gà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bước chân hắn vững vàng, nhưng hắn vẫn cảm nhận được điều gì đó không ổn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảm giác bị theo dõi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bản năng cảnh giác nổi lên, hắn chậm lại, lắng nghe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không có tiếng động lạ. Không có ai xung quanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mày đi đâu vội vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một giọng nói vang lên từ trong bóng tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn xoay người, tay lập tức đưa xuống thắt lưng. Nhưng chưa kịp chạm vào khẩu s/ú/n/g, một cú đấm như búa giáng thẳng vào mạng sườn hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn lảo đảo lùi lại, nhưng một bóng người khác đã xuất hiện phía sau, khóa chặt tay hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chó săn à?" – Một tên đàn em của Lâm Khanh nhếch mép.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn giật mạnh người, nhưng cánh tay bị bẻ quặt sau lưng, s/ú/n/g trong áo bị giật đi ngay lập tức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mày tưởng có thể vào 'Thiên Lạc' mà không ai biết mày là ai sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bóng tối bao trùm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không ai nghe thấy tiếng hét của hắn đêm đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và hắn không bao giờ quay lại nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

….Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh nắng nhạt xuyên qua tấm rèm dày, hắt vào căn phòng nhỏ phía sau quán bar, rọi lên làn khói thuốc lơ lửng trong không khí. Mùi cà phê đậm đặc quện vào mùi gỗ cũ, tạo thành một thứ hương trầm mặc như chính nơi này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh tựa người vào ghế, ánh mắt lặng lẽ dõi theo vệt khói thuốc tản mác trong căn phòng tĩnh mịch. Ngón tay hắn gõ nhịp chậm rãi lên mặt bàn gỗ, từng tiếng "cộc, cộc" vang lên đều đặn như tiếng tích tắc của đồng hồ. Trước mặt hắn, Lục An đứng dựa lưng vào tủ rượu, khoanh tay, dáng vẻ bình thản như thể chuyện đêm qua chẳng có gì đáng để bận tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nâng ly cà phê, nhấp một ngụm, vị đắng thấm dần trên đầu lưỡi trước khi cất tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô chắc chắn hắn là sát thủ từ lúc nào?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An khẽ nhướng mày, giọng nói không mang chút cảm xúc nào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Từ lúc hắn không uống rượu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh đặt ly xuống, ánh mắt trầm tư. Hắn không nói gì, chỉ chờ cô tiếp tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Người bình thường đến quán bar, kể cả không thích rượu, cũng sẽ gọi một ly gì đó – whiskey, cocktail, hoặc ít nhất là nước ngọt. Nhưng hắn thì không. Sáu lần đến đây, không uống một giọt rượu nào. Chỉ có hai kiểu người làm vậy: hoặc là kẻ cai rượu… hoặc là người không muốn mất cảnh giác."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng cô đều đều, nhưng mỗi chữ thốt ra đều như một nhát d/a/o cắt vào màn sương bí ẩn của kẻ kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Ban đầu tôi nghĩ có thể hắn chỉ là một kẻ thận trọng. Nhưng rồi tôi để ý… hắn luôn chọn bàn có tầm nhìn bao quát, không bao giờ ngồi quay lưng ra ngoài. Và đặc biệt—"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô dừng lại, đưa tay cầm lấy tách trà, xoay nhẹ trong lòng bàn tay, như thể đang cân nhắc từng lời nói tiếp theo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Hắn không bao giờ rời tay khỏi thắt lưng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh hơi nhíu mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An nhấp một ngụm trà, giọng chậm rãi nhưng sắc bén như lưỡi d/a/o ẩn trong lớp vỏ bình thản:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Những tay anh chị khi vào bar, dù có mang hàng theo người, cũng không ôm chặt khẩu s/ú/n/g như thể nó sắp biến mất vậy. Nhưng hắn thì khác. Tay phải của hắn luôn để gần thắt lưng, như thể chỉ chờ thời điểm thích hợp để rút s/ú/n/g."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô đặt ly trà xuống, ánh mắt tối lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đó không phải là thói quen của một doanh nhân, cũng không phải của một kẻ buôn lậu. Đó là thói quen của một kẻ đã giet nhiều người đến mức bản năng luôn cảnh giác với cái chet."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Căn phòng trở nên im lặng. Chỉ còn tiếng gõ nhịp đều đặn của ngón tay Lâm Khanh trên mặt bàn. Hắn biết cô nói đúng. Hắn cũng đã có linh cảm về gã đó, nhưng Lục An lại nhìn ra tất cả trước cả khi mọi chuyện kịp diễn ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lúc sau, hắn cất giọng, ánh mắt trở nên sắc lạnh hơn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vậy tại sao không đợi hắn ra tay? Cô có thể để hắn lộ sơ hở rồi xử lý sau."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An cười nhạt, nhưng trong đôi mắt không có lấy một chút ý cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi không thích chờ đến khi một khẩu s/ú/n/g dí vào đầu mình mới xác nhận đó có phải là sát thủ hay không."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên nặng nề. Gió ngoài kia khẽ lay động rèm cửa, nhưng trong này, thời gian như bị đông cứng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rồi, Lâm Khanh bật cười khẽ, lắc đầu, giọng pha chút thú vị lẫn thừa nhận:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô đúng là không chừa đường sống cho ai cả."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An nâng ly trà lên, nhấp một ngụm, ánh mắt bình thản nhưng giọng nói lại sắc lẻm như lưỡi d/a/o vừa rời khỏi vỏ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Với loại người như hắn, nếu tôi không ra tay trước, thì cái xác hôm nay bọn họ là anh."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh im lặng, ánh mắt trầm tư dõi theo cô gái trước mặt. Anh không vội đáp lời, chỉ nhẹ nhàng rút điếu thuốc từ hộp bạc, kẹp giữa hai ngón tay rồi chậm rãi châm lửa. Đốm lửa nhỏ bùng lên, phản chiếu trong đáy mắt anh một tia suy tính.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An không tỏ vẻ gì, vẫn khoanh tay dựa vào tủ rượu, như thể câu nói vừa rồi chẳng có gì to tát. Nhưng Lâm Khanh biết, những lời đó không phải là khoác lác. Anh hiểu sự sắc bén của cô, hiểu cách cô quan sát và kết luận, từng chi tiết nhỏ nhặt đều không lọt khỏi tầm mắt. Anh biết rõ cô không phải kiểu người thích thể hiện, những gì cô nói đều đã được cân nhắc cẩn thận trước khi thốt ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh nhấc ly cà phê lên, nhấp một ngụm, vị đắng đọng lại nơi đầu lưỡi. Căn phòng nhỏ im lặng trong vài giây, chỉ còn tiếng nhạc jazz phát ra từ loa nhỏ góc tường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Làm rất tốt." Anh nói, giọng trầm thấp nhưng nặng tựa lời khẳng định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An hơi nghiêng đầu, không ngạc nhiên cũng không bối rối, chỉ đơn giản là chờ anh nói tiếp. Lâm Khanh đặt ly xuống, ngón tay lại gõ nhịp chậm rãi lên mặt bàn gỗ. Anh nheo mắt nhìn cô, đôi mắt sâu hút không để lộ suy nghĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi không làm tốt. Tôi chỉ làm những gì cần làm." Giọng cô nhẹ tênh, nhưng ẩn sâu trong đó là sự chắc chắn. "Anh ta sẽ không hạ được anh, quá nhiều sơ hở."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh bật cười khẽ, một nụ cười mang theo chút thú vị lẫn hài lòng. Anh không dễ đánh giá cao ai, nhưng Lục An đã chứng minh được giá trị của mình. Một người như cô – sắc sảo, điềm tĩnh, dám quyết đoán khi cần – là một mảnh ghép hoàn hảo cho "Thiên Lạc".Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh dụi tắt điếu thuốc, đẩy hộp bạc về phía cô. "Hút không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục An liếc nhìn, rồi lắc đầu. Lục An có ba nguyên tắc chet:Không say. Không nghiện. Phải luôn tỉnh táo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Khanh tự rút thêm một điếu, châm lửa, khói thuốc lơ lửng trong không gian mờ ảo. Anh dựa người vào ghế, hờ hững nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tối nay, tôi đến đón cô, đi ra mắt anh em."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lời thừa nhận không hoa mỹ, nhưng với người như Lâm Khanh, đó đã là sự công nhận cô trở thành chiến hữu của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net