Thông tin truyện: Tiểu Tặc Lại Bị Giáo Huấn Rồi
Tiêu đềTiểu Tặc Lại Bị Giáo Huấn Rồi
Mô tảKhi ấy, ta đang bị Sở Thanh Hà, thống lĩnh Cẩm Y Vệ nổi danh chốn kinh thành, đè xuống giường. Bức màn phấn hồng, tấm màn lụa xanh, trong lò hương đang đốt loại hương thơm ngọt ngào dễ chịu. “Đại nhân đừng… đừng làm nhục A Lý như vậy…” “Ưm, đại nhân thật lợi hại…” “Từ nay, A Lý chính là người của đại nhân rồi.” Bên ngoài lầu, bọn thuộc hạ đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chẳng ai dám phá cửa mà vào. Trong phòng lúc này, sắc mặt của Sở Thanh Hà còn đen hơn cả cái xiềng xích trên tay hắn. Hắn chỉ vừa lấy ra chiếc còng tay, đè ta lên giường rồi khóa chúng ta lại với nhau. Ấy vậy mà ta lại tự thêm thắt bao nhiêu màn kịch cho mình. Hắn đáng đời lắm! Ai bảo hắn không nói không rằng mà xông thẳng vào lầu bắt ta, dù rằng chúng ta đã thanh toán mọi nợ nần từ lâu rồi. Chỉ vì thánh nữ Tây Vực mất một chuỗi ngọc trân châu trên cổ, Sở Thanh Hà nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc trong kinh thành này chỉ có ta – nữ tặc chuyên nhắm vào hộp trang sức của người khác – là kẻ mà hắn để ý nhất, vì thế bây giờ mới vây ta trên giường. “Im miệng.” Hắn đỏ bừng cả mặt, buông ta ra, “Đừng nói bậy.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem8,159
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Vô Tri, HE, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025940
Chương 2Chương 22/4/2025490
Chương 3Chương 32/4/2025640
Chương 4Chương 42/4/20258710
Chương 5Chương 52/4/20258420
Chương 6Chương 62/4/20257870
Chương 7Chương 72/4/20257820
Chương 8Chương 82/4/20257930
Chương 9Chương 92/4/20258770
Tiểu Tặc Lại Bị Giáo Huấn Rồi

Tiểu Tặc Lại Bị Giáo Huấn Rồi

Tiểu Tặc Lại Bị Giáo Huấn Rồi
8159
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:28 02/04/2025

Mô tả

Khi ấy, ta đang bị Sở Thanh Hà, thống lĩnh Cẩm Y Vệ nổi danh chốn kinh thành, đè xuống giường.

Bức màn phấn hồng, tấm màn lụa xanh, trong lò hương đang đốt loại hương thơm ngọt ngào dễ chịu.

“Đại nhân đừng… đừng làm nhục A Lý như vậy…”

“Ưm, đại nhân thật lợi hại…”

“Từ nay, A Lý chính là người của đại nhân rồi.”

Bên ngoài lầu, bọn thuộc hạ đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chẳng ai dám phá cửa mà vào. Trong phòng lúc này, sắc mặt của Sở Thanh Hà còn đen hơn cả cái xiềng xích trên tay hắn. Hắn chỉ vừa lấy ra chiếc còng tay, đè ta lên giường rồi khóa chúng ta lại với nhau.

Ấy vậy mà ta lại tự thêm thắt bao nhiêu màn kịch cho mình.

Hắn đáng đời lắm! Ai bảo hắn không nói không rằng mà xông thẳng vào lầu bắt ta, dù rằng chúng ta đã thanh toán mọi nợ nần từ lâu rồi.

Chỉ vì thánh nữ Tây Vực mất một chuỗi ngọc trân châu trên cổ, Sở Thanh Hà nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc trong kinh thành này chỉ có ta – nữ tặc chuyên nhắm vào hộp trang sức của người khác – là kẻ mà hắn để ý nhất, vì thế bây giờ mới vây ta trên giường.

“Im miệng.” Hắn đỏ bừng cả mặt, buông ta ra, “Đừng nói bậy.”