Thông tin truyện: Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa
Tiêu đềTôi Không Còn Yêu Anh Nữa
Mô tảKhi Chu Dạng trở về, tôi đang đập phá ảnh cưới. Khung ảnh lưu ly, giá để pha lê, tất cả đều bị chiếc rìu trong tay tôi bổ xuống, vỡ thành từng mảnh. Thế nhưng cơn giận trong lòng tôi vẫn chưa vơi, lại châm lửa đốt quyển album ảnh cưới đã đóng thành tập, để nó hóa thành tro tàn. Tựa như chỉ có như vậy, tôi mới có thể giải tỏa hết nỗi oán hận dồn nén bấy lâu trong lòng. Khói đen đặc cuồn cuộn, mang theo mùi hóa chất nồng nặc xộc vào mũi. Chu Dạng chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh, qua làn khói và ánh lửa màu cam, thản nhiên nhìn tôi. Những năm qua, anh ta luôn là như thế. Không để ý tới cảm xúc của tôi, chẳng quan tâm tới sự sụp đổ, nỗi đau hay uất ức của tôi. Mãi cho tới khi mọi thứ đã hoàn toàn thành tro bụi, anh ta mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn tôi: “Xả giận xong chưa? Nếu xong rồi thì vào nhà đi, trời đã sang đông, ngoài này lạnh.” Giọng điệu anh ta chẳng lạnh cũng chẳng ấm, như thể hành động phát điên của tôi chẳng hề lay động được chút nào trong lòng anh ta. Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, cuối cùng cũng nói ra câu đã kìm nén rất lâu: “Chu Dạng, chúng ta ly hôn đi.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem36,177
Số chương9
Thể loạiHiện Đại, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1113/9/20259340
Chương 2213/9/20254,4850
Chương 3313/9/20254,8010
Chương 4413/9/20254,7300
Chương 5513/9/20253,2280
Chương 6613/9/20254,1330
Chương 7713/9/20253,4990
Chương 8813/9/20255,2200
Chương 99. Hết13/9/20255,1570
Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa

Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa

Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa
36177
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
16:53 13/09/2025

Mô tả

Khi Chu Dạng trở về, tôi đang đập phá ảnh cưới.

Khung ảnh lưu ly, giá để pha lê, tất cả đều bị chiếc rìu trong tay tôi bổ xuống, vỡ thành từng mảnh.

Thế nhưng cơn giận trong lòng tôi vẫn chưa vơi, lại châm lửa đốt quyển album ảnh cưới đã đóng thành tập, để nó hóa thành tro tàn.

Tựa như chỉ có như vậy, tôi mới có thể giải tỏa hết nỗi oán hận dồn nén bấy lâu trong lòng.

Khói đen đặc cuồn cuộn, mang theo mùi hóa chất nồng nặc xộc vào mũi.

Chu Dạng chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh, qua làn khói và ánh lửa màu cam, thản nhiên nhìn tôi.

Những năm qua, anh ta luôn là như thế.

Không để ý tới cảm xúc của tôi, chẳng quan tâm tới sự sụp đổ, nỗi đau hay uất ức của tôi.

Mãi cho tới khi mọi thứ đã hoàn toàn thành tro bụi, anh ta mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn tôi:

“Xả giận xong chưa?

Nếu xong rồi thì vào nhà đi, trời đã sang đông, ngoài này lạnh.”

Giọng điệu anh ta chẳng lạnh cũng chẳng ấm, như thể hành động phát điên của tôi chẳng hề lay động được chút nào trong lòng anh ta.

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, cuối cùng cũng nói ra câu đã kìm nén rất lâu:

“Chu Dạng, chúng ta ly hôn đi.”