Thông tin truyện: TÔI LÀ ĐỨA TRẺ MẸ NUÔI KHÔNG YÊU, MẸ RUỘT KHÔNG THƯƠNG
Tiêu đềTÔI LÀ ĐỨA TRẺ MẸ NUÔI KHÔNG YÊU, MẸ RUỘT KHÔNG THƯƠNG
Mô tảNăm mười tuổi, bệnh viện nói với mẹ tôi rằng tôi không phải con ruột của bà.   Năm đó do y tá sơ suất, tôi đã bị bế nhầm với một bé gái khác.   Bé gái đó chính là Giang Doanh – hoa khôi lớp tôi, con gái cưng của giáo sư danh tiếng Giang Hoài Cẩn ở Đại học Minh.   Nghe tin ấy, tôi ngây người, còn thoáng có chút vui mừng thầm kín.   Thì ra tôi mới là con gái thật sự của nhà giàu có!   Cuối cùng tôi cũng có thể thoát khỏi cái quán cơm xập xệ này, không phải ngày nào cũng ngâm mình trong đống chén bát bẩn, không phải lo khách sàm sỡ hay bị anh trai đánh đập nữa.   Tôi – Lâm Hiểu Thần – cũng có thể mặc quần áo sạch sẽ đi học, không bị người khác cười nhạo nữa.   Tôi chìm đắm trong viễn cảnh tươi đẹp ấy.   Nhưng rất nhanh, mộng tưởng của tôi bị dập tắt.   Mẹ ruột tôi không muốn nhận tôi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem11,661
Số chương8
Thể loạiĐô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1128/9/20253640
Chương 2228/9/20256430
Chương 3328/9/20251,2760
Chương 4428/9/20251,4430
Chương 5528/9/20251,6450
Chương 6628/9/20251,7380
Chương 7728/9/20252,0310
Chương 8828/9/20252,5220
TÔI LÀ ĐỨA TRẺ MẸ NUÔI KHÔNG YÊU, MẸ RUỘT KHÔNG THƯƠNG

TÔI LÀ ĐỨA TRẺ MẸ NUÔI KHÔNG YÊU, MẸ RUỘT KHÔNG THƯƠNG

TÔI LÀ ĐỨA TRẺ MẸ NUÔI KHÔNG YÊU, MẸ RUỘT KHÔNG THƯƠNG
11661
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:07 28/09/2025

Mô tả

Năm mười tuổi, bệnh viện nói với mẹ tôi rằng tôi không phải con ruột của bà.

Năm đó do y tá sơ suất, tôi đã bị bế nhầm với một bé gái khác.

Bé gái đó chính là Giang Doanh – hoa khôi lớp tôi, con gái cưng của giáo sư danh tiếng Giang Hoài Cẩn ở Đại học Minh.

Nghe tin ấy, tôi ngây người, còn thoáng có chút vui mừng thầm kín.

Thì ra tôi mới là con gái thật sự của nhà giàu có!

Cuối cùng tôi cũng có thể thoát khỏi cái quán cơm xập xệ này, không phải ngày nào cũng ngâm mình trong đống chén bát bẩn, không phải lo khách sàm sỡ hay bị anh trai đánh đập nữa.

Tôi – Lâm Hiểu Thần – cũng có thể mặc quần áo sạch sẽ đi học, không bị người khác cười nhạo nữa.

Tôi chìm đắm trong viễn cảnh tươi đẹp ấy.

Nhưng rất nhanh, mộng tưởng của tôi bị dập tắt.

Mẹ ruột tôi không muốn nhận tôi.