Thông tin truyện: Tống Đại Nhân Vừa Cứng Nhắc Lại Nhạy Cảm
Tiêu đềTống Đại Nhân Vừa Cứng Nhắc Lại Nhạy Cảm
Mô tảKhi ta thủ tiết, nhà chồng không dung nạp ta, chỉ có đại huynh của phu quân là người thay mặt cầu xin cho ta. Đại huynh không giống phu quân ta, người thật ôn hòa, mà lại tuấn mỹ, lạnh lùng, ít nói. Nghe đồn, hắn không ham nữ sắc, không màn dục vọng. Ta thay phu quân tạ ơn đại huynh đã chiếu cố, nhưng hắn chỉ nhàn nhạt nhìn qua lễ vật tạ ơn, rồi ánh mắt dừng lại trên chiếc túi hương ta đã thêu cho phu quân. Hắn nói: "Ta muốn cái đó." Từ đó về sau, vật mà ta từng ôm mỗi đêm khi ngủ, những kỷ vật của phu quân, thường xuyên biến mất. Đại huynh ngày càng ở lâu trong từ đường hơn. Một đêm, trong lúc vô tình ngang qua, ta nghe được giọng nói trầm lắng, u uất phát ra từ trong đó, đầy vẻ kiềm nén. "Đệ đệ, ta thực sự ganh tị với đệ đến phát điên mất thôi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem16,831
Số chương6
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, HE, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251720
Chương 2Chương 22/4/20254930
Chương 3Chương 32/4/20253840
Chương 4Chương 42/4/20257930
Chương 5Chương 52/4/20256110
Chương 6Chương 62/4/20253780
Tống Đại Nhân Vừa Cứng Nhắc Lại Nhạy Cảm

Tống Đại Nhân Vừa Cứng Nhắc Lại Nhạy Cảm

Tống Đại Nhân Vừa Cứng Nhắc Lại Nhạy Cảm
16831
Lượt xem
6
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:30 02/04/2025

Mô tả

Khi ta thủ tiết, nhà chồng không dung nạp ta, chỉ có đại huynh của phu quân là người thay mặt cầu xin cho ta.

Đại huynh không giống phu quân ta, người thật ôn hòa, mà lại tuấn mỹ, lạnh lùng, ít nói. Nghe đồn, hắn không ham nữ sắc, không màn dục vọng. Ta thay phu quân tạ ơn đại huynh đã chiếu cố, nhưng hắn chỉ nhàn nhạt nhìn qua lễ vật tạ ơn, rồi ánh mắt dừng lại trên chiếc túi hương ta đã thêu cho phu quân.

Hắn nói: "Ta muốn cái đó."

Từ đó về sau, vật mà ta từng ôm mỗi đêm khi ngủ, những kỷ vật của phu quân, thường xuyên biến mất. Đại huynh ngày càng ở lâu trong từ đường hơn.

Một đêm, trong lúc vô tình ngang qua, ta nghe được giọng nói trầm lắng, u uất phát ra từ trong đó, đầy vẻ kiềm nén. "Đệ đệ, ta thực sự ganh tị với đệ đến phát điên mất thôi."