Thông tin truyện: TRI THỦY THỨC LĨNH
Tiêu đềTRI THỦY THỨC LĨNH
Mô tả(Văn án)    Vô tình nghe lén được thẩm cùng thúc định bán ta cho một gã góa vợ tàn bạo, ta lập tức thu dọn hành lý, suốt đêm lên kinh thành tìm vị hôn phu được hứa gả từ nhỏ.     Nhưng khi ta đến, vị hôn phu lại không có ở nhà. Chỉ có tiểu thúc với vẻ mặt lạnh nhạt, bất đắc dĩ thay đại ca mình cùng ta bái đường thành thân.     Thế nhưng, chưa kịp đợi phu quân trở về, tội chứng mưu nghịch của Văn gia đã bị trình lên triều đình.     Văn lão tướng quân tại triều giận đến mức thổ huyết mà qua đời, còn tiểu thúc thì bị đánh tới thân dưới tàn phế.    Nhìn Văn gia tan nát, ta nghĩ: "Chờ phu quân quay về rồi rời đi cũng không muộn."     Vậy mà đợi mãi, đợi mãi, lại đợi được ngày tiểu thúc nắm giữ quyền cao chức trọng, dưới một người mà trên vạn người.     Đêm khuya, tiểu thúc mặt mày đỏ bừng gõ cửa phòng ta.     "Tẩu tẩu, đêm nay tẩu đã cho ta uống thứ gì vậy? Người ta nóng hừng hực cả lên."     Ta ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện gì.     "Là nước nóng, đệ muốn thêm gì thì tự mà thêm."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem72,454
Số chương12
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Sủng, Chữa Lành, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20258960
Chương 222/4/20257380
Chương 332/4/20252540
Chương 442/4/20259260
Chương 552/4/20257600
Chương 662/4/20256520
Chương 772/4/20259590
Chương 882/4/20258980
Chương 992/4/20252090
Chương 10102/4/2025700
Chương 11112/4/20259750
Chương 12122/4/20251180
TRI THỦY THỨC LĨNH

TRI THỦY THỨC LĨNH

TRI THỦY THỨC LĨNH
72454
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:31 02/04/2025

Mô tả

(Văn án) 

Vô tình nghe lén được thẩm cùng thúc định bán ta cho một gã góa vợ tàn bạo, ta lập tức thu dọn hành lý, suốt đêm lên kinh thành tìm vị hôn phu được hứa gả từ nhỏ.  

Nhưng khi ta đến, vị hôn phu lại không có ở nhà. Chỉ có tiểu thúc với vẻ mặt lạnh nhạt, bất đắc dĩ thay đại ca mình cùng ta bái đường thành thân.  

Thế nhưng, chưa kịp đợi phu quân trở về, tội chứng mưu nghịch của Văn gia đã bị trình lên triều đình.  

Văn lão tướng quân tại triều giận đến mức thổ huyết mà qua đời, còn tiểu thúc thì bị đánh tới thân dưới tàn phế. 

Nhìn Văn gia tan nát, ta nghĩ: "Chờ phu quân quay về rồi rời đi cũng không muộn."  

Vậy mà đợi mãi, đợi mãi, lại đợi được ngày tiểu thúc nắm giữ quyền cao chức trọng, dưới một người mà trên vạn người.  

Đêm khuya, tiểu thúc mặt mày đỏ bừng gõ cửa phòng ta.  

"Tẩu tẩu, đêm nay tẩu đã cho ta uống thứ gì vậy? Người ta nóng hừng hực cả lên."  

Ta ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện gì.  

"Là nước nóng, đệ muốn thêm gì thì tự mà thêm."